Kỷ Trường An nghe được chữ này, có chút chột dạ, nhưng vì không để cho Tống Đoàn Viên lo lắng, vẫn gật gật đầu: "Lần trước người Dương Lam tuy rằng đã lui binh, nhưng trong khoảng thời gian này lại nóng lòng muốn thử, ta đang thu phục Dương Lam, chiêu an thủy tặc!"
Tống Đoàn Viên lên tiếng, không thể tưởng được đến bây giờ Kỷ Trường An vẫn còn mạnh miệng, xem ra hắn thật sự có việc gạt nàng!
Nói Kỷ Trường An đi pháo hoa lâu tìm nữ nhân, Tống Đoàn Viên không tin, nhưng Kỷ Trường An lại không chịu lộ ra tin tức đi pháo hoa lâu, nói không chừng là gặp nguy cơ gì, không nghĩ làm nàng lo lắng mà thôi.
Kỷ Trường An không nghĩ nói, Tống Đoàn Viên cũng liền không hề hỏi, chỉ gắp đồ ăn cho hắn, hai người dùng bữa tối.
Dùng bữa tối xong, Kỷ Trường An liền đỡ Tống Đoàn Viên ra cửa, ở trong sân đi dạo tiêu cơm, ngắm hoa mai đỏ rơi, cảm thụ gió nhẹ thổi qua.
Tống Song Hỉ không yên tâm Tống Đoàn Viên, lén lút đi tới trong viện, nhìn thấy Tống Đoàn Viên và Kỷ Trường An vừa nói vừa cười, liền yên tâm rời đi.
Sự tình Pháo hoa lâu Tống Đoàn Viên không có hỏi lại, nhưng lại ghi tạc trong lòng, qua một đoạn thời gian, liền phát hiện Nhị Nhân thường xuyên ra ra vào vào cùng Đại Sơn.
Tới cuối tháng giêng, Hách Ly Cung và Hoa Hồ thành thân, Kỷ Trường An chuẩn bị một tòa nhà ở bên cạnh vương phủ cho hai người.
Ngày thành thân rất náo nhiệt, Hách Ly Cung tuy rằng mặt vô biểu tình, nhưng cũng không có phản kháng.
Kết thúc buổi lễ, Hoa Hồ mặc áo cưới đỏ thẫm được Xuân Xuân và Thu Hạ đưa vào động phòng.
Hoa Hồ khẩn trương đến không được, gắt gao nắm tay.
Thu Hạ đi hỏi thăm tin tức, chạy tiến vào nói: "Nghe nói Hách đại nhân đang đua rượu cùng người ta, uống thật sự nhiều!"
Hoa Hồ thập phần mất mát, hắn chung quy vẫn không muốn cưới nàng?
Qua hồi lâu, đêm đen khuya khoắt, Hoa Hồ vẫn không có chờ được Hách Ly Cung xuất hiện.
"Hoa tỷ tỷ, hay tỷ tỷ đi nghỉ ngơi trước đi?" Thu Hạ không nhịn được khuyên nhủ.
Hoa Hồ gật gật đầu, có chút mất mát xốc khăn voan đỏ trên đầu lên.
Hoa Hồ tháo đồ trang sức xong, đang muốn đi nghỉ ngơi, liền nghe thấy tiếng mở cửa vang lên.
Hoa Hồ nhìn thoáng qua, thấy Hách Ly Cung say khướt tiến vào.
Hoa Hồ chạy nhanh đứng dậy, tiến lên đỡ Hách Ly Cung, "Phu quân, chàng đã trở lại?"
Hách Ly Cung say lờ đờ mông lung liếc mắt nhìn Hoa Hồ một cái, chỉ chỉ cái mũi của mình hỏi: "Ngươi gọi ta là phu quân?"
Hoa Hồ gật gật đầu: "Từ hôm nay trở đi, chàng chính là phu quân của ta!"
Hách Ly Cung ghé vào trên bàn cười khổ, hắn không có muốn thành thân, hắn cảm thấy một mình rất tốt, vì sao tất cả mọi người đều muốn hắn thành thân?
"Phu quân, ta biết chàng không phải thực thích ta, nhưng ta thích chàng, ta chỉ cần nhìn chàng như vậy là đủ rồi! Nếu chàng không muốn chạm vào ta, ta cũng sẽ không cưỡng cầu, ta chỉ mong được ở bên cạnh chàng, chiếu cố chàng!" Hoa Hồ thấp giọng nói.
Hách Ly Cung không để ý tới nàng, nằm ghé vào trên bàn ngủ mất.
Hoa Hồ đỡ Hách Ly Cung dậy, có chút cố hết sức, nhưng nàng không nghĩ để cho người khác chạm vào Hách Ly Cung.
Hòa Hồ cởi giày, đặt hai chân Hách Ly Cung lên trên giường, Hoa Hồ nhìn trang phục tân lang của Hách Ly Cung, do dự một chút.
Nếu cởi ra, Hách Ly Cung bài xích thì……
Hoa Hồ có chút do dự, trố mắt nhìn Hách Ly Cung đến phát ngốc, nhìn nhìn, lại bị khuôn mặt của nam nhân mê hoặc.
Hách Ly Cung ngũ quan lập thể, góc cạnh rõ ràng, hiện giờ dù uống say nằm trên giường, cũng khó dấu vẻ tuấn mỹ.
Hoa Hồ không nhịn được nhìn đến ngây ngốc, chờ đến khi Hách Ly Cung lẩm bẩm một tiếng lạnh, nàng sau đó mới hoàn hồn, do dự một chút, vẫn tiến lên tháo đai lưng cho nam nhân.