Kỷ Trường An nghe xong liền yên tâm, lập tức đáp lại.
Một đêm tốt đẹp.
Buổi sáng, Tống Đoàn Viên dậy sớm, đi phòng bếp.
Kỷ Trường An vẫn còn ngủ, suốt đêm lên đường, hơn nữa tối hôm qua lăn lộn một đêm, hắn có chút mệt mỏi.
Vương Ngọc Lan ở trong phòng bếp chỉ huy người làm đồ ăn sáng, thấy Tống Đoàn Viên đi vào, chạy nhanh tiến lên hỏi: "Nương, sao nương lại đến phòng bếp, muốn ăn món gì sao?"
Tống Đoàn Viên nhìn thoáng qua đồ ăn sáng, bánh bao nhỏ, sữa đậu tương.
"Vương gia tối hôm qua vừa trở về, khả năng thích ăn chút đồ có nước canh, con cho ta một chiếc bếp, ta nấu mì cho hắn!" Tống Đoàn Viên nói.
Vương Ngọc Lan vội vàng đáp lời, sai người rút khỏi một chiếc bếp.
Kỷ Trường An đã tỉnh, lười nhác mà dựa vào trên giường phê duyệt sổ con quan trọng đã tích cóp trong nhiều ngày, ngửi mùi hương từ xa bay đến, không nhịn được hít hít mũi.
"Hình như là mì!" Kỷ Trường An nói.
Tống Đoàn Viên cười cười, đặt mì lên bàn, "Chàng đoán được sao?"
Kỷ Trường An lập tức tỉnh táo tinh thần, chạy nhanh đi chân trần xuống nói: "Ở trên đường luôn nhớ mì mà nàng làm!"
Tống Đoàn Viên đưa thìa cho hắn, "Vậy ngồi ăn đi!"
Kỷ Trường An gật gật đầu, bưng chén lên thổi thổi, uống một ngụm nước dùng, chậm rãi ăn mì, biểu tình thập phần thỏa mãn.
Tống Đoàn Viên cũng ăn hai miếng, trong chốc lát sau, Giang Long liền bế đứa trẻ tới, nàng đi cho đứa trẻ ăn.
Kỷ Trường An ở một bên nhìn nói: "Không phải có bà vú sao?"
"Bà vú buổi tối cho hắn bú, ban ngày ta cho bú. Đứa trẻ bú mẫu thân, mới có thể thân cận cùng mẫu thân!" Tống Đoàn Viên nói, cúi đầu trêu đùa Tiểu A Bảo.
A Bảo cười khanh khách.
"Gần đây thân mình có vấn đề gì không?" Kỷ Trường An ăn no, một bên thu thập chén đũa một bên hỏi.
Tống Đoàn Viên do dự một chút, lắc đầu: "Không có, yên tâm đi!"
Kỷ Trường An dùng đồ ăn sáng xong, liền đi nha môn, lâu như vậy không ở nha môn, thành An Nam có rất nhiều sự tình cần xử lý.
Sau khi Kỷ Trường An rời đi, Giang Long thấp giọng hỏi: "Phu nhân, sự tình buổi tối phu nhân đi ra ngoài……"
"Gần đây không phải không có lại phát sinh sự tình như vậy sao?" Tống Đoàn Viên nói.
Từ sau khi uống dược an thần, nàng không còn đi ra ngoài vào buổi tối, cho nên trong lòng Tống Đoàn Viên cảm thấy may mắn, Thanh Nguyên sẽ không tái xuất hiện.
"Hơn nữa Vương gia vừa trở về, rất nhiều sự tình muốn xử lý, không cần khiến hắn phân tâm!" Tống Đoàn Viên thấp giọng nói.
Giang Long chạy nhanh gật đầu.
Tống Đoàn Viên cúi đầu lại trêu đùa Tiểu A Bảo.