Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 143 - Chương 143. Nữ Nhân Tâm Tư (1/2)

Chương 143. Nữ nhân tâm tư (1/2) Chương 143. Nữ nhân tâm tư (1/2)

Một nữ tử từ trên xe ngựa đi xuống, mặc váy áo màu đỏ tươi, kiều mị mỹ lệ, xa hoa yêu diễm, vừa xuống xe đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả học sinh ở cửa, trong lúc nhất thời âm thanh đàm luận đã không còn, tất cả đều là hoang mang lo sợ ngơ ngác đứng ở nơi đó, gắt gao nhìn chằm chằm nàng.

Tống Đoàn Viên nhíu mày, học sinh trong thư viện này tuy rằng đọc đủ các loại sách, nhưng chung quy tất cả cũng đều là nam thiếu niên mười mấy tuổi, đang lúc huyết khí phương cương, nữ tử quá mức kiều mị xinh đẹp, nhìn chằm chằm như vậy, cũng thật sự là thất lễ!

Tống Đoàn Viên vừa định thần xong, liền thấy một học sinh trẻ tuổi từ trong thư viện ra tới, đúng là Tống Phúc Tin, hắn lập tức đi đến trước mặt cô nương kia, hướng về phía nàng mỉm cười, hai người thấp giọng nói cái gì đó, đưa tới một mảnh âm thanh cảm thán từ bốn phía.

Trong lòng Tống Đoàn Viên nhảy dựng, nữ tử kiều mị xinh đẹp như vậy là tới tìm Tống Phúc Tin? Chẳng lẽ nữ tử này chính là người mà các học sinh nghị luận: “Tống Phúc Tin tình trường đắc ý”?

Tối hôm qua Tống Phúc Tin không trở về, chính là ở bên nữ tử này?

Tống Đoàn Viên đang muốn tiến lên, lại thấy nàng kia ngồi lên xe ngựa, Tống Phúc Tin và xa phu cùng nhau ngồi ở phía trước, lập tức rời đi.

Tống Đoàn Viên ngẩn ra, đang muốn tiến lên, liền nghe thấy các học sinh bắt đầu đàm luận.

“Kia không phải Diệp Yên Nhiên giáo tập ở hoa lâu sao?”

“Giáo tập? Ta thấy nàng chính là hoa khôi đi!”

“Cũng đúng, nữ tử đàng hoàng, nào dám đến trước mặt học viện rêu rao? Hơn nữa cũng không có phong thái như vậy!”

“Vừa rồi, người đi cùng nàng ta chính là Tống Phúc Tin đúng không?”

“Đúng vậy, Tống Phúc Tin gần đây được Hàn phu tử tín nhiệm, làm trợ giáo cho phu tử, sao lại kết giao với loại nữ tử như vậy?”

“Thư viện Bạch Vân của chúng ta có quy củ, người đi vào hoa lâu sẽ bị xoá tên, Tống Phúc Tin không phải không biết chứ?”

“Đi đi đi, đi nhìn một cái đi!”

……

Mấy học sinh như một tổ ong tiến lên.

Trong lòng Tống Đoàn Viên lập tức khẩn trương lên.

Không được, nàng cần đi theo xem.

Tống Đoàn Viên đang muốn đuổi theo, lại va vào trên người một người.

Tống Đoàn Viên vừa nói thực xin lỗi, liền phải tiến lên, liền nghe thấy người nọ thế nhưng cười một tiếng.

Tống Đoàn Viên sửng sốt, ngước mắt, mới thấy rõ nam nhân trước mặt thế nhưng là Kỷ Trường An.

“Sao lại là ngươi?” Tống Đoàn Viên tức giận hỏi.

Thật là âm hồn không tan!

Tống Đoàn Viên không nhịn được trợn trắng mắt xúc động, vẩy ống tay áo nói: “Đừng chậm trễ thời gian của ta, ta đang vội!”

“Không muốn giấy nợ sao?” Kỷ Trường An hỏi.

Hiện giờ quan hệ đến tiền đồ của Tống Phúc Tin, giấy nợ 500 văn tính là cái gì!

Tống Đoàn Viên không để ý tới Kỷ Trường An, lướt qua hắn tiếp tục tiến lên.

Kỷ Trường An nhìn bóng dáng nữ nhân, hơi hơi nhíu mày.

Xem ra nữ nhân này có bản lĩnh, đã không đặt 500 văn ở trong mắt!

Kỷ Trường An thấy nàng vội vã đi theo học sinh, nghĩ nghĩ, cũng liền lặng lẽ đi theo phía sau.

Tống Phúc Tin cưỡi xe ngựa không có đi hoa lâu, mà đi đến một lớp học tư thục.

Lớp học tư thục này Tống Đoàn Viên biết, bởi vì kiếp trước, Tống Phúc Truyền đã từng nhắc tới, nói nhà tư thục này là do một vị quan to tứ phẩm sau khi bị lưu đày đến đây mở ra, không thu học phí.

Hiện tại ngẫm lại, kiếp trước, lúc ấy Tống Phúc Truyền có thể là vì tiết kiệm tiền, cũng muốn tới nơi này đọc sách, nhưng lại bị Tống Đoàn Viên kiên trì đưa vào cửa hàng đậu phụ.

Tống Phúc Tin vào lớp tư thục, nàng kia lại không có đi vào, vẫn luôn ngồi ở trong xe ngựa.

Cách đó không xa, học sinh thư viện Bạch Vân mắt trông mong nhìn theo, tựa hồ muốn bắt lấy nhược điểm của Tống Phúc Tin.

Bình Luận (0)
Comment