Tống Đoàn Viên liếc mắt nhìn số cá kia một cái, đều là cá nước ngọt, mười mấy con, ở trong thùng nước chen chúc bất kham, phỏng chừng rất nhanh liền thiếu oxy mà chết!
Tống Đoàn Viên đang muốn cự tuyệt, Diêu bà tử còn nói thêm: “Công tử không ở nhà, ta cũng có thể về quê nghỉ ngơi mấy ngày.”
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút: “Công tử đi xa nhà sao?”
Diêu bà tử gật gật đầu: “Nghe nói là đi Thiên Thành, đi qua đi lại phải hết mười ngày!”
Diêu bà tử nói, lại không nhịn được ghé sát vào Tống Đoàn Viên: “Trở về cùng Mộ tiểu thư, ngươi nói có khả năng nào là trở về thành thân hay không?”
“Nếu đi về thành thân thì quá tốt!” Tống Đoàn Viên thở dài một hơi.
“Tốt chỗ nào?” Đột nhiên, âm thanh Kỷ Trường An vang lên ở ngoài cửa.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, vội quay đầu lại, người này không phải đã đi rồi sao? Tới phòng bếp làm gì?
Diêu bà tử chạy nhanh cúi đầu, lách qua bên người Tống Đoàn Viên, bỏ chạy.
Tống Đoàn Viên chậm rãi xoay người, cười tủm tỉm nói: “Kỷ công tử, không phải đã đi xa nhà sao?”
“Đang muốn đi!” Kỷ Trường An nhàn nhạt nói, ngước mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, “Ngươi nói đi, ta thành thân có chỗ tốt gì cho ngươi?”
Tống Đoàn Viên xấu hổ cười cười: “Kỷ công tử tuổi cũng không còn nhỏ, Mộ tiểu thư đối với ngài tình sâu không đổi, ta là người lớn tuổi, đều có một cái bệnh chung, thích thúc giục kết hôn thúc giục sinh đẻ, tự nhiên là muốn nhìn thấy Kỷ công tử sớm ngày thành thân khai chi tán diệp!”
Kỷ Trường An nhíu mày, gắt gao mà nhìn chằm chằm Tống Đoàn Viên nói: “Nếu ta khai chi tán diệp, ngươi sẽ không chỉ nấu cho một mình ta ăn, còn có Mộ Vân Điệp. Mộ Vân Điệp vốn có cái miệng phá lệ điêu ngoa, không dễ nói chuyện giống ta!”
Tống Đoàn Viên sửng sốt, vội nói: “Lúc trước đã nói tốt là chỉ nấu cơm cho một mình ngươi, thêm một người……”
Khóe môi Kỷ Trường An hơi hơi nhếch lên, ngươi rốt cuộc đã biết sốt ruột sao?
“Nhiều người thì thu nhiều thêm một phần tiền, ban đầu làm một năm, hiện tại liền làm nửa năm, như thế nào?” Tống Đoàn Viên cười hì hì nói, “Làm gấp hai mà, thời gian tự nhiên phải giảm bớt một nửa!”
Tươi cười nơi khóe môi Kỷ Trường An chậm rãi đọng lại, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Tống Đoàn Viên nói: “Ngươi tính tiền tốt như vậy, sao không đi làm ở phòng thu chi đi?”
Nhắc đến phòng thu chi, Tống Đoàn Viên lập tức nghĩ đến bảng cửu chương, cũng hỏi lại: “Kỷ công tử, ta muốn hỏi ngươi, sao ngươi lại biết khẩu quyết phép nhân kia?”
Kỷ Trường An không có trả lời, khuôn mặt giận dỗi xoay người đi ra ngoài.
“Kỷ công tử, ngươi nói cho ta đi, ta……” Tống Đoàn Viên vội vàng đuổi theo, lại không thấy thân ảnh Kỷ Trường An.
“Người này!” Tống Đoàn Viên nhíu mày, chẳng lẽ vừa rồi nàng đã nói sai sao, vì sao đột nhiên trở mặt như vậy?
Tống Đoàn Viên nhìn đống cá chen chúc trong thùng nước, thở dài.
Trong nhà, Vương Ngọc Lan bảo Tiếu Tiếu nhìn em gái, còn nàng cùng Tống Song Hỉ ở trong phòng bếp.
Sáng sớm hôm nay Vương Ngọc Lan đã làm bánh rán, lúc này chỉ cần dùng nồi đun nóng lại là có thể ăn.
“Uống canh cá!” Tống Song Hỉ vừa mới tính toán nhóm lửa, liền nghe thấy âm thanh vui mừng của Tống Đoàn Viên truyền tới.
Tống Song Hỉ và Vương Ngọc Lan vội vàng đi ra ngoài, liền thấy Tống Đoàn Viên xách theo một thùng gỗ nhỏ, trong thùng gỗ là canh cá nóng hôi hổi.
“Nương, món canh cá này từ đâu tới vậy?” Tống Song Hỉ sửng sốt một chút, hồ nghi mà nhìn nhìn hậu viện.
Nàng vừa mới đi nhìn hậu viện kia, tường viện đã đổ, bên kia là một hộ gia đình giàu có, Tống Song Hỉ không dám nhìn nhiều, chỉ liếc mắt đánh giá một cái liền thu tầm mắt trở về, sợ chọc phiền toái.