Chuyện Tống Đoàn Viên đi theo Hách thần y học y, Tống Phúc Tin cũng là trở về mới biết được, tổng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.
Hách thần y ở thị trấn cực nổi tiếng, nghe đồn đã từng có rất nhiều lang trung muốn bái Hách thần y làm sư phụ, nhưng đều bị Hách thần y cự tuyệt, Hách thần y sao lại thu nhận Tống Đoàn Viên!
Theo quan điểm của Tống Phúc Tin, Tống Đoàn Viên là phụ nhân đã làm bà nội ở nông thôn, thật sự không giống đệ tử của người nhà quan, càng đừng nói là người được chọn tốt nhất.
Chuyện này Tống Phúc Tin vẫn luôn không nghĩ ra, cũng không dám hỏi.
“Sư phụ không đi, Hách công tử đi!” Tống Đoàn Viên nói.
“Nương, con sợ nương lặn lội đường xa không quen, hay là thôi đừng đi!” Tống Phúc Tin nói.
Tống Đoàn Viên thở dài: “Tin nhi, con sang năm sẽ đi thành phủ thi, ăn ở đều cần bạc, ta chỉ đi hỗ trợ Hách công tử, liền được trả hai mươi lượng bạc, con nói ta có nên đi hay không?”
Tống Đoàn Viên cố ý nói số bạc ít đi, sợ mấy đứa trẻ Tống gia hoài nghi.
Hai mươi lượng? Mọi người vừa nghe số bạc này đều bị dọa, hai mươi lượng, đích xác đủ Tống Phúc Tin đi thi, đừng nói đi Thành Phủ, sợ là đi Thiên Thành cũng đủ!
“Các con yên tâm, ta chỉ là đi giúp cầm hòm thuốc, đun dược, có Hách công tử ở đó, không đắc tội đại quan quý nhân được!” Tống Đoàn Viên nói.
Tống Đoàn Viên dù sao cũng là làm nương, sự tình nàng định ra tới, mấy người con tuy rằng không yên tâm, nhưng cũng không dám phản đối mãnh liệt.
Tống Đoàn Viên cũng cứ định như vậy, ăn cơm trưa xong liền đi Hách gia.
Hách Ly Cung đã hết hy vọng, đang định nghĩ biện pháp khác, lại không có ngờ rằng Tống Đoàn Viên chính mình tới cửa.
“Ngươi đã nghĩ kỹ rồi?” Hách Ly Cung hỏi.
Tống Đoàn Viên nhìn hắn một cái, cố ý hỏi: “Nghĩ cái gì?”
“Sự tình đi Thiên Thành xem bệnh!” Hách Ly Cung ngẩn ra, “Ngươi tới tìm ta không phải vì chuyện này sao?”
“Không phải!” Tống Đoàn Viên nói, “Ta nghe nói ngươi muốn đi Thiên Thành, liền nghĩ nhanh chóng học xong bắt mạch, mặt khác cũng muốn học dược liệu, pha thuốc một chút, miễn cho chậm trễ tiến trình!”
Hách Ly Cung nhấp môi, tức giận đến đôi mắt đều phải bốc hỏa!
“Ngươi nói đi, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng cùng ta đi Thiên Thành?” Hách Ly Cung hỏi.
“Ngươi hãy nói cho ta biết, thân phận của quý nhân kia, ta có biết một người chữa được mọi loại bệnh trên đời này!” Tống Đoàn Viên nói.
Hách Ly Cung tò mò hỏi: “Ai?”
“Người kia phỏng chừng sẽ không dễ gặp được như vậy, ngươi nói thân phận của người bệnh trước đi!” Tống Đoàn Viên nói.
Hách Ly Cung nghĩ nghĩ, Lương Vương phía trước đã từng làm đô đốc ở Thành Phủ, liền nói: “Là đô đốc Thành Phủ, bị người ta đâm bị thương, nguy cơ sớm tối!”
Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, tính tính ngày, Lương Vương hiện giờ đang tranh đoạt vị trí Thái Tử cùng Trình Vương, sau khi bại bởi Trình Vương mới nghĩ đến tạo phản, hẳn là không phải vị đô đốc này đi.
“Vị đô đốc cửa thành kia có phải có thủ hạ hay không?” Tống Đoàn Viên lại hỏi.
“Đây là tự nhiên, rất nhiều thủ hạ!” Hách Ly Cung gật đầu, “Ngươi hỏi cái này để làm gì?”
“Được, ta đi, nhưng nếu ta chữa khỏi cho hắn, hắn cần phải giúp ta một việc!” Tống Đoàn Viên nói, “Tiền khám bệnh ta cũng có thể không cần!”
“500 lượng đó, ngươi không cần sao!” Hách Ly Cung sửng sốt một chút.
500 lượng, là chi tiêu cả đời của rất nhiều người!
Tống Đoàn Viên thế nhưng không cần?