Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 197 - Chương 197. Kẻ Thù Gặp Mặt 1

Chương 197. Kẻ thù gặp mặt 1 Chương 197. Kẻ thù gặp mặt 1

Hách Ly Cung đi trước, nghe được mặt sau thình thịch thình thịch hai tiếng vang, hoảng sợ, chạy nhanh quay lại, liền thấy Tống Đoàn Viên và Tống Phúc Truyền đều ngã xuống mặt đất.

Thị vệ thấy có khác thường, túm đao ra, khiến Tống Đoàn Viên sợ tới mức vội vàng xua tay: “Quan gia, tiểu phụ nhân ở nông thôn, chưa từng gặp qua việc đời, càng chưa từng gặp qua quan lớn như Vương gia, nên mềm chân!”

Hách Ly Cung vội vàng tiến lên, nâng Tống Đoàn Viên dậy: “Làm gì vậy, thật mất mặt xấu hổ!”

Tống Đoàn Viên vội nói: “Đúng vậy, ta khiến Hách công tử mất mặt, ta hiện tại liền mang theo con trai đi……”

Tống Đoàn Viên nói xong, liền túm Tống Phúc Truyền vừa mới bò dậy tính toán xoay người rời đi.

“Từ từ!” Một âm thanh lãnh trầm từ trên giường màn che vang lên.

Thân thể Tống Đoàn Viên lập tức cứng đờ.

Một bóng người chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, đúng lúc này, thị vệ tiến lên, mở màn che ra.

Tống Đoàn Viên không dám quay đầu, cũng không nghĩ quay đầu. Cả đời này, nàng muốn cách xa Lương Vương, vĩnh viễn không có giao thoa cùng Lương Vương.

“Đây là dược đồng của ngươi?” Âm thanh Lương Vương tiếp tục vang lên.

Hách Ly Cung gật đầu, “Vâng, Lương Vương!”

Hách Ly Cung kéo kéo vạt áo Tống Đoàn Viên, thấp giọng nói: “Sư muội, còn không mau bái kiến Lương Vương?”

“Sư muội?” Lương Vương nhếch miệng cười, “Đã sớm nghe nói Hách thần y đột nhiên thu một đồ đệ, bổn vương còn vẫn luôn muốn biết người này rốt cuộc có chỗ thần kỳ gì, thế nhưng làm Hách thần y chưa bao giờ thu đồ đệ coi trọng như thế, hóa ra chính là vị phụ nhân này?”

Hắn đã nói đến như vậy, Tống Đoàn Viên biết không thể lại trốn tránh, nàng chạy nhanh lôi kéo Tống Phúc Truyền quỳ xuống cho Lương Vương, cả người run run, giả bộ chưa từng gặp qua việc đời, một bên run run một bên nói: “Bái…… bái kiến Vương gia!”

Lương Vương trầm giọng nói: “Ngẩng đầu lên cho ta nhìn một cái!”

Tống Đoàn Viên cắn cắn môi, sửa sang lại biểu tình trên mặt, run run rẩy rẩy ngẩng đầu lên.

Ở trong nháy mắt ngẩng đầu lên, Tống Đoàn Viên rốt cuộc thấy rõ bộ dáng của người kiếp trước đã làm hại cả nhà nguyên chủ bị trảm.

Đó là một nam nhân rất đẹp, bộ dáng 27-28 tuổi, tóc không phải màu đen, là màu nâu sẫm, đôi mắt ngăm đen giống như là bầu trời đêm ngàn năm yên lặng, lạnh nhạt thâm trầm, lạnh lùng đánh giá Tống Đoàn Viên.

Bởi vì trên người không dễ chịu, sắc mặt nam nhân có chút tái nhợt, nhưng đường cong mặt ngiêng lưu sướng hoàn mỹ lại không thể bắt bẻ, đôi môi mỏng lộ ra sự lạnh nhạt làm người khó có thể tiếp cận, tôn quý mà phô trương.

Tống Đoàn Viên nghĩ tới khuôn mặt nhỏ trắng trẻo của Tống Phúc Tin, nghĩ đến kiếp trước Tống Phúc Tin thế nhưng vì người như vậy vứt bỏ Tống gia, vứt bỏ quốc gia, thậm chí vứt bỏ cả sinh mệnh của hắn.

Lương Vương nhìn Tống Đoàn Viên, hắn thấy Tống Đoàn Viên cả người run rẩy, còn tưởng rằng Hách thần y hỏng mắt, nhưng hiện giờ nhìn thấy nữ tử ngẩng mặt, đôi mắt u ám thâm thúy phảng phất đã trải qua rất nhiều sự tình, Lương Vương lạnh lùng nhếch môi.

Nữ nhân này e là không vô tri, sợ hãi giống như mặt ngoài!

Tống Đoàn Viên nghĩ quá nhiều, nhất thời quên mất ngụy trang, nàng lập tức cúi đầu, khom lưng, tiếp tục run nhè nhẹ.

“Hách Ly Cung, ánh mắt của Hách thần y đúng là chẳng ra gì, người đồ đệ này thoạt nhìn không có gì đáng khen, còn không bằng Liễu thái y bổn vương giới thiệu cho hắn!” Lương Vương lạnh giọng nói.

Hách Ly Cung vội nói: “Liễu thái y từ niên thiếu đã thành danh, là thái y được Hoàng Thượng tin cậy, cha ta chỉ là một lang trung ở nông thôn, nơi nào xứng làm sư phụ của Liễu thái y!”

Lương Vương cười lạnh: “Đúng không, hóa ra là bởi vì nguyên nhân này, bổn vương còn tưởng rằng Hách thần y là tìm được cao đồ, nên không cho bổn vương mặt mũi!”

Bình Luận (0)
Comment