Tống Phúc Truyền cũng nói: “Đúng vậy đúng vậy, đây chính là Vương gia, con trai hoàng đế, nương, lúc ấy con nhìn thấy Vương gia cũng mềm cả chân!”
Tống Đoàn Viên liếc mắt nhìn Tống Phúc Truyền một cái, trong lòng thầm nghĩ, kiếp trước ngươi ngay cả người đều dám giết, kiếp này nhìn thấy một vị Vương gia lại không cốt khí như vậy.
Nhưng cũng may mắn Tống Phúc Truyền sợ hãi, làm nàng có vài phần rất thật.
Tống Phúc Truyền ngốc ngốc, còn không biết Tống Đoàn Viên vì sao liếc hắn.
“Dọa người hay không, chúng ta đều đã tới đây, ta nói cho ngươi biết, nếu chúng ta không trị hết bệnh cho Lương Vương, chúng ta đừng nghĩ ra khỏi phủ Lương Vương này!” Hách Ly Cung nói.
Tống Đoàn Viên nhíu mày: “Ngươi nói vậy là có ý gì?”
“Đối thoại vừa rồi giữa ta và Lương Vương ngươi cũng nghe thấy, Lương Vương hiện tại cho rằng cha ta đầu phục Trình Vương, nếu ta không tới nơi này một chuyến, khả năng cha ta sẽ có nguy hiểm. Nếu ta trị không hết bệnh cho Lương Vương, cha ta cũng sẽ có nguy hiểm, cho nên, bệnh của Lương Vương cần phải chữa khỏi!” Hách Ly Cung nhìn về phía Tống Đoàn Viên, “Ta biết lừa gạt ngươi là ta không đúng, nhưng ta thật sự có nỗi niềm khó nói, sợ tiết lộ tin tức.”
Tống Đoàn Viên nhìn Hách Ly Cung.
Hách Ly Cung là thật sự sốt ruột, xem ra lời hắn nói đều là thật.
Tống Đoàn Viên thấp giọng nói: “Lương Vương là bởi vì ngoại thương dẫn tới chứng tràn khí ngực mãn tính!”
Hách Ly Cung sửng sốt, chứng tràn khí ngực là cái gì?
Tống Đoàn Viên giải thích đơn giản một chút: “Chính là màng phổi có tích khí, là bởi vì khí quản, phế quản, thực quản bị vỡ, không khí nhập vào màng phổi. Lương Vương là bởi vì miệng vết thương ở ngực xuyên rách màng phổi, màng phổi lộ ra ngoài, khiến không khí từ bên ngoài tiến vào.”
Hách Ly Cung sửng sốt một chút: “Nghe không hiểu, màng phổi là nơi nào? Còn có khí quản……”
Tống Đoàn Viên mị mị mắt, thật là trẻ con không thể giáo dục, chưa từng học qua giải phẫu, đích xác rất khó hiểu những danh từ nàng nói.
Tống Đoàn Viên ngoắc ngón tay, ý bảo Hách Ly Cung tiến lên.
Hách Ly Cung tiến lên, hơi hơi cong thân.
Ngũ quan Hách Ly Cung rất lập thể, hốc mắt rất sâu, lông mi dày, đôi mắt như vậy không chớp nhìn Tống Đoàn Viên ở khoảng cách gần, thập phần mê người.
Tống Đoàn Viên thở dài, đáng tiếc hai đại soái ca Hách Ly Cung và Kỷ Trường An, nàng cũng chỉ có thể nhìn xem!
Tống Đoàn Viên đánh lên tinh thần, vươn tay tới, lập tức sờ lên khí quản bên cạnh yết hầu Hách Ly Cung, nói: “Ngươi cảm thụ một chút, cái này chính là khí quản, đây là thực quản, mà cái này là phế quản……”
Ngón tay Tống Đoàn Viên dọc theo yết hầu nam nhân chậm rãi trượt xuống.
Thân mình nguyên chủ tuy rằng là nữ nhân nông thôn, nhưng bởi vì Tống tú tài đối với nàng cực tốt, việc nặng trong nhà rất ít làm, chỉ biết nô dịch Vương Ngọc Lan và Tống Song Hỉ, cho nên ngón tay không có vết chai, còn mềm mềm mịn mịn, chậm rãi lướt qua trên người Hách Ly Cung, cuối cùng ngừng ở trước ngực.
Hách Ly Cung từ lúc ngón tay Tống Đoàn Viên trượt ở trên người, liền có chút miệng khô lưỡi khô.
Hơn hai mươi năm qua, Hách Ly Cung thủ thân như ngọc, cũng chưa ở gần nữ nhân bao giờ, lần này bị nữ nhân sờ như vậy, tuy rằng Tống Đoàn Viên đã làm bà nội……
Khi ngón tay Tống Đoàn Viên điểm ở trước ngực hắn, thân mình Hách Ly Cung thậm chí cứng đờ, mở to hai mắt nhìn.
Đây là phi lễ đi?
Tống Đoàn Viên tìm được vị trí màng phổi, dùng sức đè đè về phía dưới, trực tiếp coi bộ ngực kiện mỹ gợi cảm của Hách Ly Cung trở thành thi thể trong phòng giải phẫu……
Hách Ly Cung một tay đẩy Tống Đoàn Viên ra, lập tức che kín bộ ngực của mình, thập phần ủy khuất mà nhìn Tống Đoàn Viên: “Tống Đoàn Viên, ngươi ngươi ngươi……”
Hách Ly Cung đỏ mặt, trái tim thế nhưng bang bang nhảy dựng lên.
Tống Đoàn Viên sờ sờ ngón tay, ân, cảm xúc cũng không tệ lắm, xem ra Hách Ly Cung hẳn là cũng hiểu võ công, cơ ngực phát triển……