Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 221 - Chương 221. Ta Kia Con Gái Không Này Mệnh (1/2)

Chương 221. Ta kia con gái không này mệnh (1/2) Chương 221. Ta kia con gái không này mệnh (1/2)

Tống Song Hỉ gật gật đầu.

Tống Phúc Quý ra tới, thấy thần sắc hai người khác thường, vội vàng hỏi: “Nương, sao vậy?”

Tống Đoàn Viên lắc đầu, nói: “Trên đường gặp phải một kẻ theo dõi, nên sợ hãi!”

“Là ai?” Tống Phúc Quý vừa nghe, cầm lấy xẻng đào bùn xông ra ngoài.

Tống Đoàn Viên nhìn bóng dáng Tống Phúc Quý, không nhịn được có chút vui mừng.

Tống Phúc Quý rốt cuộc đã có chút tâm huyết!

“Phúc Quý, sao thế?” Người đến hỗ trợ xây nhà cũng hỏi, thuận tay cầm dụng cụ lên.

“Không có việc gì, không có việc gì!” Tống Đoàn Viên vội nói, “Cũng có thể là người ta vừa lúc đi ngang qua.”

Tống Phúc Quý vẫn cầm theo xẻng đi ra ngoài thôn, ở cửa thôn nhìn một lúc lâu, sau khi xác định không có người lạ, mới về nhà.

Nền nhà mới của Tống gia đã làm xong, buổi tối, Tống Phúc Quý và Tống Đoàn Viên thương lượng sự tình dùng gạch ngói.

“Nương, nếu dùng toàn bộ gạch ngói để xây lên, chỉ một mặt cũng phải mất nửa tháng!” Tống Phúc Quý nói, “Cái này rốt cuộc là dùng để làm gì?”

“Thời gian dài cũng phải làm!” Tống Đoàn Viên quen với khí hậu ấm áp của phương bắc, lúc vừa mới xuyên qua, mỗi ngày buổi tối đông lạnh đến run rẩy, thật sự là quá lạnh.

Hơn nữa dùng gạch ngói, về sau đối với việc bào chế dược cũng hữu dụng.

Tống Phúc Quý lên tiếng: “Vâng, con nghe nương!”

Tống Đoàn Viên cảm thấy thập phần vừa lòng, nhưng trong lòng vẫn không yên tâm sự tình Thủy lão nhân.

Ngày hôm sau, Tống Đoàn Viên lấy danh nghĩa tái khám cho con trai Trần gia, đi đến Trần gia thôn.

Khi Tống Đoàn Viên tiến vào thôn, liền nhìn thấy có mấy lão nhân nhàn rỗi tán gẫu ở cửa thôn.

Tống Đoàn Viên từ trong túi lấy ra một nắm hạt dưa, tiến đến ngồi xổm bên cạnh nghe.

Nghe xong nửa ngày, rốt cuộc cũng có người nhắc tới Thủy lão nhân Trần gia thôn.

“Nghe nói bị ngã không nhẹ, càng xe cũng bị chặt đứt, các ngươi ngẫm thử xem, Thủy lão gia đều đã 70, lần này……” Có người thấp giọng nói.

“Không phải thân thể vẫn luôn khỏe mạnh sao, khoảng thời gian trước còn cưới tiểu thiếp khắp nơi!”

“Thủy lão nhân kia thật tàn nhẫn, các tiểu thiếp của hắn có mấy người được đầy đủ đi ra khỏi phòng của hắn, đây là báo ứng!”

……

Tống Đoàn Viên nghe xong nửa ngày, thấy mọi người không hề nói nữa, mới vỗ vỗ đất trên mông đi Trần gia.

Bà nương Trần gia nghiêm khắc dựa theo lời dặn của Tống Đoàn Viên, nhổ sạch hoa trong nhà, hương phấn cũng không hề sử dụng, quét tước phòng con trai nhỏ Trần gia đến sạch sẽ, mấy ngày nay, số lần con trai nhỏ của Trần gia phát bệnh càng ngày càng ít, trên mặt bà nương Trần gia tất cả đều là tươi cười, chạy nhanh đón Tống Đoàn Viên đi vào.

Tống Đoàn Viên đi kiểm tra cho con trai nhỏ Trần gia một chút, đưa dược cho bà nương Trần gia, dặn dò vài câu.

“Nương Song Hỉ, ngươi có tính toán kiếm chút bạc hay không?” Bà nương Trần gia hỏi, “Y thuật của ngươi tốt như vậy, ta giới thiệu việc cho ngươi!”

Tống Đoàn Viên hỏi: “Việc gì?”

“Chính là Thủy lão gia thôn chúng ta, hôm qua trên đường trở về xe ngựa bị ngã xuống mương, bị thương chân, tìm đại phu trên thị trấn tới, cũng không có hiệu quả gì, nói là đã mời Hách thần y, nhưng người ta không chịu tới. Ngươi không phải đồ đệ của Hách thần y sao, bằng không ngươi đi xem, nếu là có thể chữa được, tiền bạc không thể thiếu."

Tống Đoàn Viên cười nói: “Ta tự nhiên là nguyện ý, chỉ không biết Thủy lão gia có chịu tín nhiệm ta hay không!"

“Ngươi là đồ đệ của Hách thần y, sao có thể không tín nhiệm ngươi!” Bà nương Trần gia trực tiếp lôi kéo Tống Đoàn Viên đi Thủy gia.

Người hầu dẫn bà nương Trần gia và Tống Đoàn Viên đi vào.

Thủy lão nhân đang nằm ở trên giường rên hừ hừ, trước giường có ba bốn tiểu thiếp mỹ mạo trông nom, Thủy lão nhân một bên rên hừ hừ, một bên không quên nắm thân mình tiểu thiếp.

Thủy phu nhân ngồi ở một bên, sắc mặt xanh mét, nghe nói bà nương Trần gia tới, liền đuổi tiểu thiếp đi ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment