Thiên Linh Lung? Quận chúa Linh Lung?”
Kỷ Trường An gật đầu, “Trình Vương muốn dùng Thiên Linh Lung tới mượn sức của ta!”
“Chuyện này nếu bị Mộ Vân Điệp biết, tấm tắc……” Thẩm Lận không nhịn được lắc đầu.
Ánh mắt Kỷ Trường An tối sầm lại.
Thẩm Lận chạy nhanh nhấc tay đầu hàng: “Tiểu nhân không nói, nhưng thế lực của Mộ Tư Lí ở trong triều đình không thể khinh thường, sự tình giữa công tử và Mộ Vân Điệp sớm hay muộn cũng phải giải quyết!”
“Ta biết!” Kỷ Trường An nhíu mày, “Cho nên lần này Trình Vương đi Thiên Thành, ta muốn đi cùng với hắn!”
“Nhưng một khi công tử đứng về phía Trình Vương, liền sẽ hoàn toàn đắc tội với Lương Vương!” Thẩm Lận liếc mắt nhìn Kỷ Trường An một cái, “Công tử cảm thấy Trình Vương vẫn luôn bị phái ra bên ngoài có thể đoạt đích sao? Công tử đừng quên, mẫu phi của Lương Vương chính là Phàn quý phi, mà mẫu thân của Trình Vương chỉ là một Thục phi, nếu không phải Thái Tử mất, cũng không tới phiên bọn họ!”
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Nếu Hoàng Thượng vừa lòng với Lương Vương như vậy, cũng sẽ không triệu hồi Trình Vương! Trình Vương khi còn nhỏ thiếu chút nữa bị Phàn quý phi phế đi hai chân, vẫn luôn cầu Hách lão nhân trị liệu cho hắn, hiện giờ rốt cuộc cũng có cơ hội đứng lên, hắn nếm mật nằm gai nhiều năm như vậy, nhất định thế tới rào rạt, cho nên ai thắng ai thua thật sự không nhất định!”
“Vậy vì sao công tử lựa chọn Trình Vương?” Thẩm Lận khó hiểu, “Thắng thua còn chưa có phân rõ, công tử không cần làm quyết định sớm như vậy!”
Kỷ Trường An nghĩ tới thái độ của Tống Đoàn Viên đối với Lương Vương là hận không thể lập tức rời xa.
Tống Đoàn Viên không thích, hắn cũng sẽ không thích.
Thẩm Lận thấy Kỷ Trường An không nói lời nào, cũng liền không hề hỏi nữa, nửa quỳ hành lễ nói: “Mặc kệ công tử làm ra lựa chọn gì, Thẩm Lận đều sẽ vì công tử làm gương cho binh sĩ đến chết mới thôi!”
Kỷ Trường An gật gật đầu: “Lựa chọn của ta sẽ không sai!”
Thẩm Lận cũng gật đầu.
Tống Đoàn Viên ở thị trấn một tháng, thời gian cũng liền tiến vào tháng 5.
Hôm nay, Hách lão nhân nói với Tống Đoàn Viên, hắn sẽ theo Trình Vương đi đến Thiên Thành.
“Sư phụ muốn đi tìm sư huynh sao?” Tống Đoàn Viên biết Hách Ly Cung đã rời phủ Lương Vương đi vào Thái Y Viện, nàng cũng liền an tâm.
Hách lão nhân lắc đầu: “Chân Trình Vương vừa mới có thể sử dụng lực, không thể chịu một chút kích thích, ta thật sự không yên tâm để ngài ấy đi một mình. Nếu ngươi có thời gian, ta hy vọng ngươi có thể cùng ta đi Thiên Thành.”
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút.
“Lần này đi Thiên Thành, rất có thể ta sẽ không trở lại nữa, ta còn có rất nhiều điều chưa có dạy cho ngươi, dọc theo đường đi, ta sẽ dốc hết sức lực dạy cho ngươi!”
Tống Đoàn Viên do dự một chút.
Một tháng vừa qua, nàng đi theo Hách lão nhân, phảng phất như lập tức đả thông hai mạch Nhâm Đốc, những điều trước kia ở đại học không học hoàn toàn, chậm rãi được xâu chuỗi lên, rộng mở thông suốt không ít, nhưng muốn đạt tới tiêu chuẩn danh y, vẫn còn có chút chênh lệch.
Tống Đoàn Viên biết chênh lệch này, cho nên vẫn thập phần muốn tiếp tục đi theo Hách lão nhân.
Chỉ là hiện giờ trong nhà vẫn còn đang xây phòng, tháng sau mới có thể hoàn công, còn có sự tình Thủy lão nhân, Tống Đoàn Viên mà đi thì thật sự không yên tâm……
Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, cuối cùng hạ quyết định: “Sư phụ, đồ đệ có thể mang theo con gái Tống Song Hỉ cùng đi đến Thiên Thành được không? Sư phụ yên tâm, đứa con gái kia của đồ đệ rất thông minh cũng rất ngoan, sẽ không chọc phiền toái cho sư phụ! Nàng ở nhà, đồ đệ thật sự không yên tâm!”
Hách lão nhân nói: “Ta không có ý kiến, tùy tâm ý của ngươi!”
Tống Đoàn Viên vội nói lời cảm tạ.
Tống Đoàn Viên hỏi Hách lão nhân ngày rời đi, là ba ngày sau.
Thời gian có chút vội, Tống Đoàn Viên liền gọi Tống Phúc Tin và Tống Phúc Truyền về nhà.
“Nương, con mấy ngày nữa mới được nghỉ!” Tống Phúc Tin còn tưởng rằng Tống Đoàn Viên nhớ hắn, cười nói, “Con đã tính ngày, khi chúng con được nghỉ, tòa nhà kia cũng đã xây xong, con và tam đệ sẽ cùng nhau về nhà!”