Tống Đoàn Viên nói sự tình muốn đi Thiên Thành.
Tống Phúc Tin sửng sốt một chút: “Nương, sao lại muốn đi Thiên Thành?”
“Lần này là đi theo Hách thần y, sư phụ muốn đưa một vị khách nhân tôn quý đến Thiên Thành, dọc theo đường đi phải mất bảy tám ngày, ta đi theo, thứ nhất có thể chiếu cố sư phụ, thứ hai cũng có thể đi theo sư phụ học việc, tục ngữ nói, đọc vạn quyển sách đi ngàn dặm đường chính là đạo lý như vậy. Hiện giờ sách y ta đã đọc không ít, chỉ thiếu kinh nghiệm thực tiễn, cho nên dọc theo đường đi có thể học không ít, ta không nghĩ bỏ lỡ.” Tống Đoàn Viên nói.
Tống Phúc Truyền nhớ tới sự tình đi Thiên Thành lần trước, trong lòng vẫn còn sợ hãi, hắn thấp giọng nói: “Nương, lần trước chúng ta đi Thiên Thành, phải thật vất vả mới thoát thân, vừa trở về không mấy ngày, lại muốn đi, vạn nhất lại gặp phải Lương Vương thì phải làm sao?”
Tống Đoàn Viên cũng lo lắng chuyện này, Lương Vương muốn Hách lão nhân làm việc cho hắn nên mới giữ Hách Ly Cung, hiện giờ Hách Ly Cung đã rời khỏi phủ Lương Vương trở thành người của Thái Y Viện, hẳn là không có vấn đề gì đi?
Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ nói: “Bằng không như vầy, ta không tiến vào Thiên Thành, chỉ đi cùng sư phụ một chuyến, đến cửa thiên thành ta sẽ trở về, ước chừng nửa tháng ta sẽ về đến nhà, lúc đó mọi việc trong nhà đều đã thu thập xong!”
Tống Phúc Tin và Tống Phúc Truyền đều cảm thấy chủ ý này cũng không tệ lắm.
Không tiến vào Thiên Thành, không gặp Lương Vương, liền an toàn hơn nhiều.
Tống Đoàn Viên gật gật đầu, lại cho mỗi đứa con nửa lượng bạc.
“Nương, cho chúng con nhiều tiền như vậy làm gì?” Tống Phúc Tin sửng sốt một chút, “Tiền dậy Tiếu Tiếu biết chữ, lần trước nương đã cho con!”
Tống Phúc Truyền cũng nói: “Đúng vậy, nương, gần đây con không có giúp đỡ tỷ tỷ làm dược liệu, hơn nữa hiện giờ con đang chép sách cho người ta, tuy rằng vất vả nhưng vẫn kiếm được đủ dùng!”
“Trước kia là sợ trong lòng các con chỉ nghĩ đến chính mình, hơn nữa trong nhà cũng không có tiền bạc gì, mới có thể nghĩ đến biện pháp kia. Hiện giờ không cần tiền bạc khống chế, các con cũng có thể tự phát mà đi giúp đỡ người thân làm một chút việc, nếu còn dùng tiền để làm việc, liền sẽ khiến cho tình cảm bị mai một, cho nên từ giờ trở đi, huỷ bỏ việc ấn công để nhận tiền, chỉ cần các con có thể một lòng vì gia đình này, trong lòng có huynh đệ tỷ muội, nhà chúng ta sẽ phát triển không ngừng, đừng nói chút bạc này, nhiều bạc hơn vẫn còn ở phía sau!” Tống Đoàn Viên nói, nhét bạc vào trong tay hai người.
“Tiêu tiết kiệm một chút, nếu có việc gấp, trở về thương lượng cùng đại ca các con, phần lớn bạc ta đều đặt ở chỗ đại ca các con, ta không ở nhà, đại ca các con chính là người lớn nhất trong nhà!” Tống Đoàn Viên còn nói thêm.
Hai người đều đáp lời.
Thấy canh giờ không còn sớm, Tống Đoàn Viên đi chiên một ít bánh hạt kê vàng cho hai huynh đệ mang theo.
“Nương, Hàn phu tử cũng nói nương nấu cơm ngon!” Tống Phúc Tin nói, “Hương xuân và thịt kho tàu lần trước con mang về thư viện, Hàn phu tử đều ăn thử, mấy hôm trước còn nhắc lại.”
“Đứa nhỏ này, sao con không nói sớm một chút, Hàn phu tử dạy con lâu như vậy, đối với con vẫn luôn không tồi, khó được phu tử không chê, một chút thức ăn nhà chúng ta vẫn phải có, nếu con nói sớm, ta sẽ làm nhiều một chút cho con!” Tống Đoàn Viên nói, lại lấy thêm một phần bánh hạt kê vàng cho Tống Phúc Tin, “Chờ bao giờ ta trở lại, nhất định sẽ làm nhiều đồ ăn ngon hơn cho Hàn phu tử!”