Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 228 - Chương 228. Phát Triển Không Ngừng 2

Chương 228. Phát triển không ngừng 2 Chương 228. Phát triển không ngừng 2

Tống Phúc Tin cười nói: “Có lẽ là phu tử khách khí thôi!”

“Mặc kệ có phải khách khí hay không, rốt cuộc cũng là tâm ý của con!” Tống Đoàn Viên vừa nói, vừa đưa hai huynh đệ ra cửa, “Một ngày là thầy, cả đời là thầy, điểm này là phải nhớ kỹ.”

Tống Phúc Tin và Tống Phúc Truyền đều đáp lời.

Nhìn bóng dáng hai huynh đệ dần dần rời đi, Tống Đoàn Viên cũng thấy vui mừng, ít nhất cổ đại này không có con cái phản nghịch, nàng lải nhải vài câu, mấy đứa trẻ đều nghe, cũng thực tốt.

Tống Đoàn Viên thu thập một chút, ngồi xe bò Ngưu đại bá trở về thôn.

Mấy ngày không trở về, năm gian nhà ngói kia đã xây lên được hơn phân nửa, mỗi ngày người đến người đi, Vương Ngọc Lan và Tống Song Hỉ phụ trách nấu nước đưa nước, Tiếu Tiếu phụ trách chiếu cố em bé và gà con, sinh hoạt trong nhà còn xem như là có trật tự.

Buổi tối ăn cơm, tất cả người đến làm việc đều đã trở về nhà, Tống gia rốt cuộc cũng an tĩnh.

Tống Đoàn Viên ăn một chút rau xanh, rốt cuộc cũng nhắc tới sự tình mang theo Tống Song Hỉ đi Thiên Thành.

Tống Song Hỉ ngẩn ra, không dám tin tưởng mà nhìn Tống Đoàn Viên, “Nương, nương muốn mang con đi Thiên Thành sao?”

Tống Đoàn Viên gật đầu: “Buổi tối con luôn gặp ác mộng, ta đi xa thật sự không yên tâm về con, suy nghĩ mang theo con đi nhìn xem bên ngoài một chút, có lẽ là có thể yên tĩnh trong lòng! Nhưng sẽ khiến lão đại và vợ lão đại vất vả một chút, chúng ta rời đi, nhà vẫn còn đang xây, mọi việc đều dừng ở trên người hai con.”

Tống Phúc Quý cũng có chút trố mắt, hắn do dự một chút nói: “Nương, con không phải ngại mệt, con chỉ sợ làm không tốt, phòng ở còn cần nương giám sát!”

Tống Đoàn Viên nói: “Ngoại trừ những thứ ngay từ đầu ta nói ra, dư lại chính con nhìn mà làm, ngoại trừ hai mươi lượng bạc xây nhà, ta lưu lại cho con thêm mười lượng bạc, trong nhà có sự tình gì cần dùng gấp thì dùng. Ta mang theo Song Hỉ cũng đi không lâu lắm, tầm nửa tháng hoặc hai mươi ngày gì đó sẽ trở lại!”

Tống Phúc Quý chỉ đành gật đầu: “Vâng, nương, nếu con không rõ chỗ nào, sẽ dừng lại trước, chờ nương trở về cũng được!”

Tống Đoàn Viên cổ vũ Tống Phúc Quý vài câu, Tống Phúc Quý vẫn kiên trì muốn Tống Đoàn Viên quyết định, Tống Đoàn Viên chỉ đành hứa hẹn sẽ sớm trở về.

Buổi tối, Tống Song Hỉ lại lần nữa hưng phấn đến ngủ không yên. Lần trước, nàng có thể đi thị trấn, nàng đã cảm giác như đang ở thiên đường, hiện giờ thế nhưng còn có thể đi Thiên Thành.

Thiên Thành, địa phương mà hoàng đế ở, sẽ là bộ dáng gì?

Tống Đoàn Viên nghiêng thân mình, giả vờ ngủ, nghe Tống Song Hỉ lăn qua lộn lại, không nhịn được thở dài trong lòng.

Đứa trẻ này vẫn là thiếu kiên nhẫn, cần rèn luyện nhiều hơn!

Ngày thứ hai, Tống Đoàn Viên mang theo Tống Song Hỉ ngồi xe bò tới thị trấn, sớm thu thập một chút, thuận tiện đi làm bữa cơm cho Kỷ gia, công đạo một chút.

Kỷ Trường An thật sự thích ăn cá, hôm nay bảo Đại Sơn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn là cá.

Tống Đoàn Viên không nhịn được thở dài, Kỷ Trường An chưa ăn đủ nhưng nàng đã làm đủ rồi.

Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, thấy hôm nay thời tiết mát mẻ, liền làm món cá nướng, thêm dầu cây cải và hành tây, đặt ở trên khay sắt, phía dưới để bếp than, bưng đi cho Kỷ Trường An.

Vừa mới bưng đến cửa phòng sách, Đại Sơn nhìn lên không phải canh cá, không nhịn được tiến lên hỏi: “Tống đại nương, sao không phải canh cá?”

“Chỉ uống mỗi canh cá sẽ dễ bị bệnh phù, lần này làm cá nướng, cũng rất mỹ vị!” Tống Đoàn Viên nói.

Đại Sơn có chút sốt ruột, đè thấp âm thanh nói: “Ngươi nhìn cái đầu ta này, ta quên nói cho ngươi, công tử nhà chúng ta sắp đi xa nhà, lần này thời gian dài, phải mấy tháng, nên công tử muốn uống canh cá rồi mới đi, ai biết ngươi……”

Tống Đoàn Viên ngẩn ra, Kỷ Trường An cũng muốn đi xa?

“Kỷ công tử muốn đi đâu?” Tống Đoàn Viên đang hỏi, liền nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh Mộ Vân Điệp.

“Huynh chậm chạp không muốn thành thân cùng muội, chính là bởi vì Linh Lung?” Mộ Vân Điệp hỏi.

Bình Luận (0)
Comment