Tống Đoàn Viên lập tức đứng lại.
Nha, khó lường, Mộ Vân Điệp tới hưng sư vấn tội!
Thiên Linh Lung…… Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, chẳng lẽ là nữ tử áo xanh nàng gặp lần trước?
Đại Sơn cũng có chút xấu hổ, hắn xua xua tay, ý bảo Tống Đoàn Viên đi về trước.
Tống Đoàn Viên xoay người đang chuẩn bị rời đi, cửa phòng lại mở ra, Mộ Vân Điệp sắc mặt khó coi đi ra ngoài.
Tống Đoàn Viên muốn trốn đã không kịp.
Tống Đoàn Viên cảm thấy đời trước nàng và Mộ Vân Điệp nhất định là có thù oán, bằng không sẽ không trùng hợp như vậy, tổng có thể ở thời điểm Mộ Vân Điệp quẫn bách bị nàng đụng phải.
Mộ Vân Điệp ở nhìn thấy Tống Đoàn Viên, sắc mặt lại càng khó coi thêm vài phần, nhưng hiện tại tâm tư của nàng đều là Thiên Linh Lung đột nhiên toát ra tới kia, nàng cảm thấy Trần ma ma nói đúng, dù cho trong mấy năm nay Tống Đoàn Viên là nữ nhân duy nhất ngoại trừ nàng xuất hiện ở bên cạnh Kỷ Trường An, nhưng lại có thể như thế nào, đều là người đã làm bà nội, chẳng lẽ còn có thể tranh cùng nàng?
Hiện tại, uy hiếp lớn nhất là Thiên Linh Lung, Thiên quận chúa kia!
Mộ Vân Điệp xoay người rời đi.
Tống Đoàn Viên thở phào nhẹ nhõm, bưng cá nướng không biết lúc này nên đi vào hay là rời đi.
“Vào đi!” Âm thanh Kỷ Trường An ở trong phòng vang lên.
Tống Đoàn Viên liếc mắt nhìn Đại Sơn một cái.
Đại Sơn chạy nhanh ý bảo Tống Đoàn Viên đi vào.
Tống Đoàn Viên bưng cá nướng đi vào.
Xếp bếp và cá nướng xong, Tống Đoàn Viên xoay người định rời đi.
“Từ từ!” Kỷ Trường An gọi Tống Đoàn Viên lại.
Đại Sơn biết điều lui ra ngoài.
Tống Đoàn Viên đứng ở một bên, rũ mi không nói lời nào.
Nếu Kỷ Trường An muốn đi xa nhà mấy tháng, vậy sự tình nàng đi Thiên Thành liền không cần phải nói.
Kỷ Trường An liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái.
Tống Đoàn Viên lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được gầy đi, phía trước còn đẫy đà, hiện giờ mảnh khảnh, người nhìn cũng càng đẹp càng trẻ hơn.
Trong lòng Kỷ Trường An có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lời tới bên miệng lại không biết nên nói gì.
“Kỷ công tử nếm thử cá nướng ta làm đi, không hề kém so với canh cá!” Tống Đoàn Viên cảm thấy thật sự xấu hổ, chỉ đành tìm lời nói.
Kỷ Trường An cầm lấy đũa ăn một ngụm, thịt cá tươi mới cay rát, đích xác hương vị không tồi.
“Công tử nếu cảm thấy cá nướng này còn có thể, ta đây liền đi trước!” Tống Đoàn Viên thấy hắn vẫn luôn không nói gì, cũng tính toán rời đi.
“Ngươi chờ một chút!” Kỷ Trường An có chút không vui, nữ nhân này sao nói đi là đi, chẳng lẽ giữa hắn và nàng, chỉ có một cái đề tài đồ ăn này sao?
“Ta sắp đi ra ngoài một chuyến, có lẽ một hai tháng sau mới trở về!” Kỷ Trường An nói.
Tống Đoàn Viên gật đầu: “Đại Sơn đã nói cùng ta rồi, ý của Kỷ công tử là muốn lùi lại một hai tháng này đúng không?”
Kỷ Trường An có chút nín thở, quả nhiên, giữa hắn và nữ nhân này cũng chỉ có mấy chuyện nấu cơm ăn cơm!
“Lùi lại là đương nhiên!” Kỷ Trường An lại chỉ chỉ cá nướng kia, “Ta thích uống canh cá, về sau không cần tự mình làm chủ đổi món ăn cho ta!”
Tống Đoàn Viên nhíu mày, nam nhân này, là bị Mộ Vân Điệp chọc giận nên tìm nàng để xì hơi?
“Còn không phải đều là cá sao, chỉ ăn một món sẽ dễ bị ngán, ta chỉ có ý tốt thôi, nếu ngươi không tiếp thu thì bỏ đi, về sau cứ làm canh cá cho ngươi, mỗi ngày đều làm canh cá!” Tống Đoàn Viên tự động nuốt câu “Uống chết ngươi!” ở trong cổ họng.
Kỷ Trường An nhìn bộ dáng Tống Đoàn Viên nghiến răng nghiến lợi lại cảm thấy có chút buồn cười, nói: “Ta thích uống canh cá.”
Tống Đoàn Viên méo miệng: “Vậy Kỷ công tử còn có gì phân phó không?”