Nha dịch sửng sốt một chút, tiến lên dò hỏi vài câu.
Tống Đoàn Viên cười nịnh nọt: “Đều là hiểu lầm, chỉ là cãi nhau vài câu!”
Nha dịch thấy đã không còn bị cáo, việc này liền không thể giải quyết được gì.
Tống Đoàn Viên nhân cơ hội lôi kéo Tống Đại Cát vội vàng rời đi.
Tống Đại Cát liếc mắt nhìn Cẩu gia một cái, đến bây giờ vẫn còn có hơi chút mơ hồ, nàng cứ như vậy rời khỏi Cẩu gia? Cái gì cũng không mang theo?
Trong phòng khách điếm, Tống Đại Cát đứng một chỗ có chút sợ hãi, ngay cả ghế dựa cũng không dám ngồi xuống.
“Còn đứng làm gì? Con mau ngồi xuống đi!” Tống Đoàn Viên nói, lại sai Tống Phúc Quý đi mua chút thức ăn.
Tống Phúc Quý đứng yên không nhúc nhích.
“Sao thế?” Tống Đoàn Viên nhìn hắn.
“Nương, thức ăn khách điếm quá đắt, hay là con đi ra ngoài mua hai cái bánh nướng lớn đi?” Tống Phúc Quý nói.
“Chúng ta cần chúc mừng cuộc đời mới của Đại Cát, quản cái gì đắt mới không đắt? Chạy nhanh đi!” Tống Đoàn Viên lấy ra một lượng bạc đưa cho Tống Phúc Quý.
Tống Phúc Quý vội vàng tiếp nhận, mở cửa đi ra ngoài.
Tống Đại Cát nhìn tư thế Tống Đoàn Viên thành thạo bỏ tiền không nhịn được sửng sốt một chút.
Trước kia, nương nàng chỉ khi lấy tiền, mới dứt khoát lưu loát như vậy!
Tống Phúc Quý đi ra ngoài, trong phòng cũng chỉ còn dư lại Tống Đoàn Viên và Tống Đại Cát.
Tống Đại Cát vẫn không chịu ngồi xuống, đôi tay bất lực ôm lấy bả vai, thân mình hơi hơi run rẩy.
Nàng không nhà để về, càng không biết Tống Đoàn Viên sẽ xử lý nàng như thế nào……
Tống Đoàn Viên do dự một chút, ấp ủ xem nên mở miệng như thế nào.
Nguyên chủ tạo nghiệt, nàng chiếm thân thể khỏe mạnh này của nguyên chủ phải thay nàng ấy trả lại.
“Đại Cát, trước kia là nương làm sai, hiện tại nương mang con về, về sau nếu con gặp được nam nhân mà mình thích, nguyện ý thành thân, nương sẽ chuẩn bị một phần của hồi môn thật dày gả con đi, nếu con không nghĩ thành thân, nương sẽ nuôi con cả đời!” Tống Đoàn Viên lúc này cũng không rảnh lo Tống Đại Cát nghi ngờ hay không, đầu tiên cần làm Tống Đại Cát yên tâm, trầm tĩnh xuống.
Tống Đại Cát giương mắt nhìn Tống Đoàn Viên, cặp mắt kia phảng phất như đang nhìn quái vật.
“Ta nói thật!” Tống Đoàn Viên thở dài, “Cha con đi rồi, ta liền làm một giấc mộng, mơ thấy ta nuôi dạy các con trở thành hỏng hết, chỉ còn dư lại một mình ta, ta sợ hãi, cho nên ta thật sự sửa lại!”
Khóe môi Tống Đại Cát run run một chút, thấp giọng hỏi: “Cha……đã qua đời?”
Tống Đoàn Viên gật gật đầu.
Sau khi Tống Đại Cát xuất giá, Tống tú tài liền bắt đầu sinh bệnh, mấy năm nay cũng vẫn luôn không có liên hệ, cho nên Tống Đại Cát cũng không biết tin tức Tống tú tài qua đời.
Nước mắt Tống Đại Cát chậm rãi rơi xuống.
Từ nhỏ đến lớn, nàng ở Tống gia, ấm áp duy nhất chính là do Tống tú tài mang đến, nhưng bởi vì Tống tú tài ở bên ngoài dạy học, không thường xuyên ở nhà, sự tình lớn nhỏ trong nhà vẫn do nương nàng làm chủ.
Chỉ có khi Tống tú tài trở về, Tống Đại Cát mới có thể cảm thấy chính mình có thể thở ra, có thể nhẹ nhàng một chút.
“Đại Cát, cùng ta về nhà đi!” Tống Đoàn Viên tiến lên, thử vươn tay tới, nắm lấy cánh tay Tống Đại Cát.
Tống Đại Cát lúc đầu có chút mâu thuẫn, cuối cùng vẫn để Tống Đoàn Viên nắm lấy cánh tay.
“Song Hỉ vẫn còn đang ở nhà chờ con!” Tống Đoàn Viên nói.
Tống Đại Cát sửng sốt một chút, ngước mắt nhìn về phía Tống Đoàn Viên: “Song Hỉ không phải đã bị nương đưa đi xung hỉ rồi sao?”
Trên mặt Tống Đoàn Viên ngại ngùng, “Ta không phải đã sửa rồi sao, cùng ngày Song Hỉ xung hỉ ta liền mang con bé về!”
Tống Đại Cát vẫn không thể tin được, người nương ngày xưa thấy tiền sáng mắt trong mắt không có bất luận thân tình gì, như thế nào liền thay đổi?
“Nương, Đại Cát, mau ăn một chút đi, con mua bánh bao thịt!” Tống Phúc Quý vui vui vẻ vẻ tiến vào, bưng hai đĩa bánh bao thịt.
“……” Tống Đoàn Viên sửng sốt, Tống Phúc Quý, có tiền cũng không biết tiêu!