Tống Đại Cát lại nhìn bánh bao kia nuốt một ngụm nước miếng.
“Đại Cát, nhanh ăn đi!” Tống Phúc Quý cầm một cái bánh bao đưa cho Tống Đại Cát.
Tống Đại Cát liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái.
Tống Đoàn Viên nói: “Ăn nhiều một chút, muốn ăn bao nhiêu thì ăn, không đủ lại mua!”
Tống Đại Cát tiếp nhận bánh bao, cắn một ngụm.
Bánh bao vỏ mỏng thịt nhiều, cắn một ngụm xuống mỡ đều chảy ra.
Tống Đại Cát gần như nuốt nguyên lành vào, thiếu chút nữa nghẹn.
“Ăn từ từ thôi, uống nước đi!” Tống Đoàn Viên đổ một chén nước trà cho Tống Đại Cát.
Tống Đại Cát tiếp nhận tới uống lên, một ngụm một ngụm cắn bánh bao, cũng không nói lời nào.
Tống Đoàn Viên nhìn, bên trong nội tâm càng thêm chua xót.
Xem ra Cẩu gia này thật là chó, mở cửa hàng lớn như vậy, ngay cả cơm cũng không cho Tống Đại Cát ăn no.
Tưởng tượng đến đây, Tống Đoàn Viên liền thở dài, nguyên chủ so với bà nương Cẩu gia còn chó hơn, trước đó đối xử với Vương Ngọc Lan cũng không tốt hơn là bao! Ít nhất bà nương Cẩu gia vẫn là hổ ác không ăn thịt con, nguyên chủ lại hại một đám con của chính mình!
Lúc này, Tống Đại Cát ăn hết một cái bánh bao thịt.
Tống Đoàn Viên lại đưa một cái qua.
Tống Đại Cát không hề nghĩ ngợi liền nhận qua, tiếp tục ăn.
Tống Phúc Quý một bên ăn một bên nắm chặt đôi tay.
Nếu không phải Tống Đại Cát đã hòa li cùng con trai Cẩu gia, Tống Phúc Quý thật muốn xốc cả Cẩu gia lên.
Tống Đại Cát một hơi ăn ba cái bánh bao thịt mới dừng lại, không ngừng ợ hơi, lại ùng ục ùng ục uống nước.
“Vừa ăn xong đừng ngủ luôn, không tốt cho tiêu hóa, đi ra ngoài đi dạo một chút rồi hẵng ngủ!” Tống Đoàn Viên nói.
Tống Đại Cát đỏ mặt lên, thấp giọng nói: “Có phải là con ăn quá nhiều hay không?”
“Chỉ là sợ con không tiêu hóa được, bị đầy bụng khó chịu mà thôi!” Tống Đoàn Viên nói.
Tống Đại Cát do dự một chút nói: “Con có thể không đi ra hay không?”
Tống Đoàn Viên sửng sốt.
Tống Đại Cát không nói nguyên nhân, chỉ cúi đầu.
“Vậy đi một chút ở trong phòng đi!” Tống Đoàn Viên tựa hồ đã hiểu ra, vội nói, “Hoặc là đi theo ta cùng nhau tập yoga cũng được!”
“Yoga?” Tống Đại Cát sửng sốt một chút.
“Chính là một loại chiêu thức cường thân kiện thể!” Mấy ngày nay Tống Đoàn Viên bắt đầu ăn cacbohydrat, buổi tối tập yoga giúp giảm cân, lần trước truyền máu cho Kỷ Trường An bị ngất xỉu làm nàng bắt đầu sinh ra cảnh giác.
Thật vất vả mới được đổi đến một thân thể khỏe mạnh, nàng không nghĩ lại sinh bệnh.
Tống Đoàn Viên đứng ở trước giường, làm mấy động tác hoa chân múa tay.
Tống Đại Cát lúc đầu còn ngại ngùng, không duỗi được tay chân ra, cuối cùng dưới sự cổ vũ của Tống Đoàn Viên, rốt cuộc cũng học theo nàng.
Tống Phúc Quý trở lại phòng hắn ăn bánh bao.
Hắn có thể ăn năm cái!
Buổi tối, Tống Đại Cát và Tống Đoàn Viên ngủ ở trên một cái giường.
Tống Đại Cát vẫn luôn không ngủ, nàng nhìn sườn mặt Tống Đoàn Viên, tay vẫn luôn phát run.
Ở Cẩu gia, Tống Đại Cát nhận hết tra tấn, lúc ấy nàng hận nhất không phải người họ Cẩu, mà là nương nàng.
Là nương nàng chính tay đưa nàng vào gia đình ma quỷ này, nếu có một ngày nàng chạy thoát được, dù có làm trâu làm ngựa, làm nữ tử thanh lâu, cũng sẽ không trở lại gia đình kia.
Nhưng hiện giờ, vỗ về cái bụng no, nằm ở trên giường mềm mại, bên cạnh là người nương mà nàng hận lâu như vậy, nước mắt Tống Đại Cát lập tức hỏng mất mà chảy ra.
Hóa ra nàng hận nương nàng, là bởi vì trong lòng vẫn còn gia đình kia!
Bởi vì tưởng niệm mới có thể hận!
“Nương……” Tống Đại Cát thấp thấp giọng gọi một tiếng.
Lông mi Tống Đoàn Viên run rẩy một chút.
Tống Đoàn Viên kỳ thật cũng không dám ngủ, sợ bị Tống Đại Cát bóp chết!