Kỷ Trường An gật gật đầu: “Đúng vậy, là phương thuốc Hách Ly Cung kê!”
“Dược này không đúng!” Tống Đoàn Viên nói.
Hách Ly Cung kê cho Kỷ Trường An phù dung tử kim cao, loại dược này có tác dụng trị liệu vết thương, nhưng Kỷ Trường An lúc này cần tiêu độc sinh cơ, nên dùng sinh cơ tán mới đúng.
Nếu dược này có một vị bị sai, chứng tỏ đã có người động tay chân, đã đổi phù dung tử kim cao và sinh cơ tán, chuyện này không thoát được can hệ với Hách Ly Cung.
“Khi ngươi rời khỏi Thiên Thành, sư phụ ta và sư huynh đều đang vội việc gì?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Kỷ Trường An nghe Tống Đoàn Viên nói dược không đúng, trong lòng cũng kinh ngạc một chút, cũng nhanh chóng nghĩ tới khả năng trong đó.
Kỷ Trường An nhanh chóng nhớ lại sự tình phát sinh ở Thiên Thành.
Nhiều ngày nay, Thiên Thành đích xác không yên ổn.
Đại thọ của hoàng Thượng, lại vừa lúc Thái Tử hoăng thệ đã hơn hai năm, trong triều đình vốn dĩ đã liên tục có người khuyên lập Thái Tử, mà Hoàng Thượng ở ngay lúc này lại gọi Trình Vương đã rất nhiều năm không gặp trở về, liền làm cho mọi người ngờ vực.
Hơn nữa, trước ngày đại thọ, Kỷ Thập Nhất vẫn luôn được Hoàng Thượng tín nhiệm thế nhưng bị thuộc hạ ám sát, trọng thương nằm trên giường, thậm chí khiến cho rất nhiều người suy đoán.
Còn có một loại lời đồn, Kỷ Thập Nhất là cố ý để người ta đâm bị thương, bởi vì người nọ đã từng ám sát Lương Vương.
Cục diện rắc rối phức tạp, mãi cho đến buổi sáng mùng sáu tháng sáu ngày sinh nhật của Hoàng thượng thì đạt tới đỉnh núi.
Một ngày này, Lương Vương và Trình Vương đồng thời tiến cung, Lương Vương đưa tặng cổ họa 《 ngàn dặm giang sơn đồ 》, mà Trình Vương thì lại làm một bữa cơm.
Trình độ quý trọng của lễ vật, tự nhiên là liếc mắt một cái liền đã nhìn ra.
Nhưng Hoàng Thượng chỉ nhìn thoáng qua 《 ngàn dặm giang sơn đồ 》kia, lại chậm rãi nhấm nháp đồ ăn mà Trình Vương làm.
Ngày hôm đó, sắc mặt Lương Vương đều thay đổi.
Hơn nữa từ sau buổi sáng hôm đó, văn võ đại thần trong triều phảng phất là ngửi được tiếng gió, tất cả đều giao hảo cùng Trình Vương.
Lương Vương sốt ruột, vài lần cho người tiến đến xem xét thương thế của Kỷ Trường An, có một buổi tối còn tự mình tới cửa bái phỏng.
Kỷ Trường An không có biện pháp, sau đó mới tìm một cái cớ rời đi.
Lúc rời đi, dược là do Hách Ly Cung chuẩn bị cho hắn.
Chẳng lẽ Hách lão nhân gặp nguy hiểm? Nhưng Hách lão nhân không phải vẫn luôn đi theo Trình Vương sao?
Trong lòng Kỷ Trường An vừa động, thấp giọng nói: “Ta còn có việc, ngươi rời đi trước đi!”
Tống Đoàn Viên kéo lấy vạt áo hắn, thấp giọng nói: “Ngươi có chuyện gì ta mặc kệ, ta chỉ biết, miệng vết thương của ngươi nếu không nhanh chóng xử lý, không nhanh chóng đổi dược, ta bảo đảm buổi tối hôm nay ngươi sẽ sốt cao không lùi. Ngươi muốn chết thì cứ nói thẳng!”
Kỷ Trường An sửng sốt, nghiêm trọng như vậy?
“Không vội nhất thời!” Tống Đoàn Viên nói, lấy ra hòm thuốc nhỏ mang theo bên người, rửa sạch miệng vết thương cho Kỷ Trường An.
“Ân……” Kỷ Trường An rên một tiếng, đôi tay lại lần nữa chống đỡ về phía sau để giữ thân mình, hơi hơi nâng chiếc cằm gợi cảm lên.
Một tiếng rên này của nam nhân làm cho Tống Đoàn Viên có chút miên man bất định, nàng vội vàng cúi đầu, chuyên tâm rửa sạch miệng vết thương.
Kỷ Trường An cúi đầu, nhìn đỉnh đầu nữ nhân, cảm thụ ngón tay có chút lạnh lẽo của nữ nhân vuốt ve di động trước ngực hắn.
Kỷ Trường An nắm chặt mép bàn, không biết là đau đớn hay là xấu hổ, làm hắn có chút không kiên trì được, hắn hiện tại có nhu cầu cấp bách muốn tìm chút việc để dời đi lực chú ý.
“Gọi Thẩm Lận tới!” Kỷ Trường An hô một tiếng.
Thị vệ chạy nhanh lên tiếng, đi mời Thẩm Lận tiến đến.
Thẩm Lận vừa vào cửa, liền nhìn thấy tình cảnh gợi cảm này, hắn đứng ở cửa, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên đi vào hay là nên lui về phía sau.
“Tiến vào đi!” Kỷ Trường An thở phào nhẹ nhõm.