Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 283 - Chương 283. Kỷ Trường An, Ta Lại Lý Ngươi Ta Chính Là Một Cái Cẩu! 1

Chương 283. Kỷ Trường An, ta lại lý ngươi ta chính là một cái cẩu! 1 Chương 283. Kỷ Trường An, ta lại lý ngươi ta chính là một cái cẩu! 1

“Ngươi có vẻ rất quan tâm đến nàng?” Hách lão nhân híp mắt.

Trước kia, hắn đã cảm thấy thái độ của Kỷ Trường An đối với Tống Đoàn Viên tựa hồ có chút kỳ quái.

Xa cách, bên trong lại mang theo một loại thân thiết nói không nên lời, tóm lại là một loại cảm giác nói không nên lời.

“Nàng ở Thiên Thành đã cứu mệnh ta, xem như ân nhân cứu mạng, tự nhiên cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi!” Kỷ Trường An thấp giọng nói, “Nàng và chúng ta không phải người một đường, cũng không biết sự tình chúng ta phải làm, cho nên không cần liên lụy quá nhiều!”

Hách lão nhân dừng ánh mắt ở chiếc nhẫn trên tay Kỷ Trường An, “Chiếc nhẫn này ta nên sớm nhận ra mới đúng, ngươi có phải đã gặp qua Lam Lẫm hay không?”

Kỷ Trường An trầm giọng nói: “Lam Lẫm đã chết, ta cũng chỉ là một thương nhân bình thường, mà ngươi muốn vinh hoa phú quý, có thể tiếp tục đi theo Trình Vương, một ngày nào đó Trình Vương đăng cơ, ngươi chính là người mà hắn tín nhiệm nhất! Sự tình trước kia tất cả đều quên đi!”

Hách lão nhân nhìn Kỷ Trường An: “Ngươi có thể quên nguồn gốc, nhưng ta sẽ không quên!”

Kỷ Trường An nhíu mày: “Ngươi đừng quên, một canh giờ trước, Tống Đoàn Viên vừa mới cứu ngươi, nếu không phải có nàng, ngươi nói không chừng đã nguy hiểm!”

Hách lão nhân cúi đầu, “Là bởi vì có tin tức của Lam Lẫm, ta mới bị Phàn quý phi lợi dụng, cũng mới có thể ra tay đối với ngươi!”

Kỷ Trường An nhíu mày: “Ngươi ngẫm lại đi, nếu sư huynh Lam Lẫm của ngươi muốn phục quốc, sao có thể đi luôn, để ngươi tìm nhiều năm như vậy? Sư huynh ngươi đều đã thấy ra, chỉ có chính ngươi không nhìn ra!”

Hách lão nhân sâu kín mà thở dài: “Ngươi không cần phải nói, ta đã đáp ứng với Hoàng Thượng liền nhất định phải làm được, trừ phi ta chết!”

Kỷ Trường An nhíu mày: “Nếu ngươi còn gàn bướng hồ đồ, vậy đừng có trách ta không khách khí!”

Hách lão nhân ngước mắt.

“Hách Ly Cung đổi dược của ta, khiến ta chịu nhiều đau khổ như vậy, ta còn chưa có tính sổ cùng các ngươi đâu!” Kỷ Trường An trầm giọng nói.

Hách lão nhân từ trong lòng lấy ra mấy dược bình, giao cho Kỷ Trường An: “Đây là bảo bối áp đáy hòm của ta, đều cho ngươi, xem như bồi thường!”

Kỷ Trường An lạnh lùng liếc mắt nhìn Hách lão nhân một cái, Hách lão nhân từ sau khi bị thương ở mông, đại đa số thời gian đều nằm sấp, đặt bình dược ở trước ngực không chê cộm sao? Xem ra thật là bảo bối!

Kỷ Trường An biết một chốc một lát không thuyết phục được Hách lão nhân, chỉ cần hắn không tìm thấy người hắn muốn tìm, hết thảy cũng là uổng phí!

Kỷ Trường An vươn tay tới, liền phải lấy bình dược trên tay Hách lão nhân.

Hách lão nhân nắm lấy bình dược kia, thương lượng cùng Kỷ Trường An: “Hay là lưu cho ta một lọ?”

Kỷ Trường An một phen đoạt lại đây.

Khóe môi Hách lão nhân run run, đau lòng đến gần như không nói ra lời.

Trên đường trở về, Tống Đoàn Viên vẫn luôn âm mặt.

Tống Phúc Quý đánh xe, nhìn bộ dáng Tống Đoàn Viên, vài lần muốn mở miệng cũng chưa dám nói ra.

Về đến nhà, Tống Đoàn Viên liền vào phòng, tới giờ ăn cơm chiều cũng không có đi ra.

Tống Song Hỉ không nhịn được tiến lên hỏi: “Đại ca, sao thế, dược liệu bán không thuận lợi ư?”

“Không phải! Bán rất thuận lợi, kiếm lời 800 văn!” Tống Phúc Quý nói, lấy 200 văn đưa cho Tống Đại Cát và Tống Song Hỉ, chính mình cũng cầm 200 văn, dư lại 200 văn là của Tống Đoàn Viên.

Đây là tỉ lệ trước đó Tống Đoàn Viên đã nói.

Tống Đại Cát nắm số tiền kia, trong lòng thập phần cao hứng, lại có chút lo lắng cho Tống Đoàn Viên, “Nương gặp phải sự tình sốt ruột gì sao?”

Bình Luận (0)
Comment