Lúc này bà tử nhận thưởng xong trở về, vui mừng nói: “Phu nhân, lần này ngài rốt cuộc đã có con!”
Trấn phủ phu nhân cười cười nhàn nhạt.
Không trải qua sinh tử, nhìn không thấu một ít.
Lúc trước nàng vì sinh con đã trả giá nhiều như vậy, thậm chí ngay cả mệnh thiếu chút nữa cũng không còn, hiện giờ lại cảm thấy, làm người hà tất phải theo đuổi nhiều như vậy, sống bình thường không tốt sao!
Trấn phủ phu nhân nhắm hai mắt lại.
Bà tử không được đáp lại, chỉ đành cười cười.
Tống Đoàn Viên đắp chăn cho trấn phủ phu nhân.
Tống Đoàn Viên canh giữ trấn phủ phu nhân cả đêm.
Sáng sớm hôm sau, Tống Đoàn Viên mới ngáp một cái đi đến phòng cho khách nghỉ ngơi.
Tống Đoàn Viên ngủ một giấc ngắn, lại đi đổi dược cho trấn phủ phu nhân.
Trấn phủ phu nhân đau phía dưới, trấn phủ đại nhân thập phần tức giận, nhìn thấy Tống Đoàn Viên tiến đến, không nhịn được trầm giọng hỏi: “Việc này rốt cuộc là sao? Sao ngươi dám hạ thủ như vậy!”
Tống Đoàn Viên nhíu mày.
Trấn phủ phu nhân vội nói: “Lão gia, nếu không phải có nàng, ta sợ là lúc này đã sớm chết, lão gia cũng không thấy được hai đứa nhỏ!”
Trấn phủ lão gia nhíu mày: “Nhưng chưa từng nghe nói về biện pháp này!”
Tống Đoàn Viên nhàn nhạt nói: “Đại nhân lại không phải đại phu, tự nhiên không có nghe nói qua. Nếu đại nhân không tin, có thể đi hỏi sư phụ của dân phụ!”
Trấn phủ đại nhân thấy Tống Đoàn Viên dọn Hách lão nhân ra tới, lập tức liền không nói nữa.
“Nương tử Tống gia, ngươi lại đây ngồi đi!” Trấn phủ phu nhân thân thiết gọi Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên tiến lên, bắt mạch cho trấn phủ phu nhân.
Còn may, đã qua sáu canh giờ nguy hiểm, trấn phủ phu nhân hẳn là không có việc gì.
“Như thế nào?” Trấn phủ đại nhân ngước mắt hỏi, “Phu nhân không có việc gì chứ?”
Tống Đoàn Viên gật gật đầu, “Phu nhân xem như đã xông qua quỷ môn quan, chỉ là miệng vết thương này còn cần hộ lý giúp rửa sạch, nếu bị nhiễm trùng sẽ phiền toái!”
Trấn phủ phu nhân vội nói: “Vậy thỉnh nương tử Tống gia ở lại nha môn mấy ngày, hiện giờ ta chỉ tín nhiệm ngươi! Lần này không có ngươi, ta sợ là đã sớm thấy Diêm Vương!”
Trấn phủ đại nhân nhíu mày: “Đừng nói loại lời không may mắn này!”
Trấn phủ phu nhân lạnh lùng liếc mắt nhìn trấn phủ đại nhân một cái, không để ý đến hắn, chỉ quan tâm mà nhìn Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên gật gật đầu.
Thấy Tống Đoàn Viên đáp ứng, trấn phủ phu nhân sau đó mới yên tâm.
Tống Đoàn Viên lau dược cho trấn phủ phu nhân xong, liền đi Hách gia.
Hách gia.
Hách Ly Cung đang bảo người hầu thu thập .
Tống Đoàn Viên tiến vào, nhìn thấy hành lý đầy đất sửng sốt một chút, “Sư huynh, làm gì vậy?”
Hách Ly Cung ngoái đầu nhìn lại nói: “Lần trước quên nói cho ngươi, ta và cha dọn đến Thiên Thành ở!”
Tống Đoàn Viên hỏi: “Về sau không trở lại nữa sao?”
Hách Ly Cung liếc nhìn vào bên trong, thấp giọng nói: “Khả năng trở về không lớn!”
Tống Đoàn Viên lập tức có chút mất mát.
Mấy ngày nay, thân mình Hách lão nhân không tốt, hơn nữa vì sự tình Kỷ Trường An, Tống Đoàn Viên không có tới thị trấn, cũng không có lãnh giáo Hách lão nhân, hắn vừa đi……
Tống Đoàn Viên suy nghĩ một chút, nói với Hách Ly Cung: “Ta đi thăm sư phụ!”
Hách Ly Cung gật gật đầu.
Tống Đoàn Viên đi vào phòng sách của Hách lão nhân.
Trong phòng sách, Hách lão nhân đang ở vùi đầu dựa bàn viết cái gì đó, Tống Đoàn Viên tiến vào, hắn cũng không có cảm thấy được.
“Sư phụ……” Tống Đoàn Viên thấp giọng hô, thế nhưng có chút luyến tiếc.