“Ta làm đồ đệ của sư phụ, sư phụ sẽ thích, nếu làm con dâu, sư phụ sẽ không thích!” Tống Đoàn Viên thở dài, nàng biết Hách Ly Cung không đáng tin cậy, cho nên hắn nói muốn cưới nàng, nàng cũng liền cười cho qua, nhưng trong lòng, vẫn có chút thất vọng.
Không phải thất vọng Hách Ly Cung thích nàng, mà là thất vọng nàng xuyên qua tới thân phận như vậy, con trai con gái thậm chí cháu gái đều đã có, sao còn có tư cách theo đuổi tình yêu?
Suy ngẫm cũng thật đáng thương, nàng là độc thân từ trong bụng mẹ, kiếp trước bởi vì thân thể, không thể yêu đương, hiện giờ có thân thể khoẻ mạnh, lại bởi vì thân phận của nguyên chủ……
“Răng rắc!” Một tiếng, ngoài cửa sổ lại vang lên âm thanh nhánh cây đứt gãy.
Lần này Tống Đoàn Viên nghe được, không nhịn được nhìn ra ngoài cửa sổ, đang định tiến đến nhìn một cái, liền nghe Hách Ly Cung nói: “Ngươi thật sự không suy xét gả cho ta?”
Tống Đoàn Viên chỉ đành thu hồi tâm tư, bất đắc dĩ nói: “Nếu ta cần phải gả, cũng muốn gả cho một người thích ta, yêu ta, cũng sẽ không tùy tiện gả cho ngươi!”
Hách Ly Cung có hơi chút thất vọng.
Kỳ thật hắn có phải thích Tống Đoàn Viên hay không, hắn cũng không biết, Tống Đoàn Viên là người duy nhất sau khi hắn nghĩ đến cưới về nhà làm nương tử lại không cảm thấy phiền chán, cho nên nhìn Hách lão nhân muốn con dâu, hắn mới có tâm tư như vậy.
“Cho nên sư huynh về sau không thể lại lấy hôn nhân đại sự ra nói giỡn với ta, rốt cuộc ta là người đã làm bà nội, cũng cần thanh danh!” Tống Đoàn Viên nói.
Hách Ly Cung gật gật đầu: “Kỳ thật ta không phải nói giỡn…… Được rồi, về sau lại nói!”
Ngoài cửa sổ, Kỷ Trường An nghe hai người nói chuyện, khóe môi không nhịn được gợi lên.
Tống Đoàn Viên sẽ không gả cho Hách Ly Cung!
Kỷ Trường An sửa sang lại vạt áo một chút, quay đầu nhìn thoáng qua Đại Sơn đứng ở phía sau, “Đi thôi, chúng ta đi thăm bệnh!”
Đại Sơn chạy nhanh gật đầu.
Kỷ Trường An đi được vài bước lại dừng lại: “Gà tẩm bổ đưa cho Hách Ly Cung đâu?”
Đại Sơn sửng sốt, vội nói: “Công tử, công tử đã quên rồi sao? Vừa rồi công tử không phải đã bảo thuộc hạ ném đi cho chó ăn sao!”
Kỷ Trường An nhíu mày: “Nếu đến thăm bệnh, tổng không thể đi tay không, mau đi lấy lại gà đến đây!”
Đại Sơn chạy nhanh đi đoạt lại gà với chó.
Kỷ Trường An đắc ý nhếch môi.
Nếu ta phải gả, vậy cũng muốn gả cho một người thích ta, yêu ta.
Cho nên, Tống Đoàn Viên là không bài xích lại lần nữa gả chồng!
Kỷ Trường An chậm rì rì đi về phía trước, liền thấy Tống Đoàn Viên vừa lúc từ trong phòng Hách Ly Cung ra tới, nàng đi được hai bước, liền đến dưới hành lang, ngồi ở trên hành lang, sâu kín mà thở dài một hơi.
“Sớm biết vậy hẳn nên đáp ứng!” Tống Đoàn Viên không nhịn được lẩm bẩm một tiếng.
Bước chân Kỷ Trường An lập tức dừng lại.
Đáp ứng?
Tống Đoàn Viên ghé vào trên hành lang, ủ rũ cụp đuôi cúi đầu xuống.
Hách Ly Cung tốt xấu gì cũng là nam nhân đầu tiên thổ lộ với nàng, lại còn xem như là soái ca, về sau cũng không biết còn có cơ hội như vậy hay không, rốt cuộc thân phận bà thím trung niên xấu hổ này của nàng, có nam nhân chịu cưới đã không tồi rồi!
Tống Đoàn Viên đột nhiên cảm thấy chính mình làm kiêu, còn hỏi cái gì mà thích hay không thích, trước nếm một chút tư vị yêu đương lại nói sau, nàng đã từng khát vọng có người yêu nàng, nàng cũng có thể yêu một người.
Kỷ Trường An nhìn thân ảnh Tống Đoàn Viên chậm rãi rời đi, ánh mắt càng ngày càng áp lực.
“Công tử, gà chỉ còn dư lại nửa con……” Đại Sơn thở hồng hộc đi đến, quần áo trên người đều bị chó cắn rách.
Đoạt đồ ăn từ miệng chó, không dễ dàng.
“Ai, công tử công tử!” Đại Sơn nhìn thân ảnh quyết tuyệt rời đi của Kỷ Trường An, không nhịn được sửng sốt, con gà này rốt cuộc có cho Hách công tử hay không?