Tống Đại Cát lại bưng cháo tới: “Đây là cháo thịt nạc nương ta trước kia dạy ta nấu, giàu dinh dưỡng, Chu đại phu uống vào, thân mình sẽ khỏi rất nhanh!"
Chu Tế Tân liếc mắt nhìn một cái, cháo kia còn bỏ thêm rau xanh, trắng trắng mềm mềm, vừa thấy hương vị liền không tồi.
Chu Tế Tân bưng chén lên nói: “Nếu uống cháo có thể khoẻ, vậy còn cần đại phu và y quán làm gì?”
Tống Đại Cát sửng sốt một chút, khó hiểu Chu Tế Tân là có ý gì.
Chu Tế Tân uống một ngụm cháo, hương vị thật là không tồi, hắn chậm rãi nuốt vào, lau lau miệng, giao chén cho Tống Đại Cát: “Uống xong rồi, ta vẫn còn cảm thấy choáng váng đầu, muốn nằm nghỉ!”
Chu Tế Tân nằm xuống.
Tống Đại Cát muốn tiến lên hầu hạ, lại bị Chu Tế Tân cự tuyệt.
Tống Đại Cát chỉ đành lén lút đóng cửa lại cho hắn, sau đó đi ra ngoài.
Tống Đại Cát đứng ở cửa chờ Tống Đoàn Viên bưng dược tới.
“Nương, Chu đại phu tựa hồ bị thương không nhẹ!” Tống Đại Cát nói, “Uống xong cháo liền nằm xuống!”
“Vừa rồi ta đã kiểm tra qua, không có chuyện lớn gì, chỉ bị chấn động não rất nhỏ, tĩnh dưỡng chút thời gian thì tốt rồi!” Tống Đoàn Viên sợ Tống Đại Cát không chịu nổi chuyện này, vội nói.
Tống Đại Cát sau đó mới yên tâm, “Con đi nấu canh gà cho Chu đại phu, để Chu đại phu tĩnh dưỡng, nhanh khoẻ lên!”
Tống Đoàn Viên gật gật đầu, bảo Tống Đại Cát đi làm, chính mình bưng dược vào phòng.
Chu Tế Tân vừa thấy Tống Đoàn Viên tiến vào, liền chậm rãi nâng mí mắt lên, bắt đầu ai da.
Tống Đoàn Viên tiến lên, bất đắc dĩ nói: “Chu đại phu, ta cũng là đại phu, ngươi bị thương như thế nào không lừa được ta!”
Chu Tế Tân suy yếu mở mắt, chỉ chỉ đầu mình: “Ta hiện giờ bị thương đầu, có thể lớn mà cũng có thể nhỏ!”
Tống Đoàn Viên gật đầu: “Biết biết, cho nên đã nấu dược tan máu bầm cho ngài, chậm rãi uống đi!”
Chu Tế Tân vừa mới uống hết một chén cháo, lúc này lại uống một chén dược, thật sự là căng đến khó chịu.
Tống Đoàn Viên lại tiến lên giúp Chu Tế Tân kiểm tra mắt và bựa lưỡi, cười nói: “Không có chuyện lớn gì, chỉ là cần nghỉ ngơi mấy ngày, Chu đại phu coi như nghỉ dưỡng đi!”
Chu Tế Tân hừ lạnh một tiếng: “Sao có thể nhẹ nhàng giống như ngươi nói như vậy được, tóm lại sự tình chi nhánh Thiên An Các, ngươi cũng không thể mặc kệ!”
“Sẽ không, ta đã bảo con trai nhỏ của ta trở về nói với phủ thành phu nhân, mấy ngày tới ta sẽ ở lại chi nhánh Thiên An Các, giúp đỡ Chu đại phu khám cho người bệnh, thẳng đến khi ngài khoẻ lên, như thế nào?” Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm nói.
Chu Tế Tân tự nhiên vừa lòng.
Luận y thuật cùng xử lý quan hệ với người bệnh, Tống Đoàn Viên lợi hại hơn hắn nhiều!
“Chỉ là Chu đại phu, ngài không thể chịu trận đánh oan này như vậy được!” Tống Đoàn Viên còn nói thêm, “nhóm tiểu tử thư viện, còn đang đọc sách thánh hiền, thế nhưng lại làm ra chuyện như vậy, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho bọn họ!”
Chu Tế Tân sửng sốt nhìn Tống Đoàn Viên một chút: “Ngươi tính toán làm gì?”
“Chúng ta phải đến thư viện kháng nghị, bằng không phu tử thư viện cũng không biết học sinh của chính mình đã làm ra chuyện như vậy!” Tống Đoàn Viên nói, “Chu đại phu, ngài tuy rằng mới đến, nhưng rốt cuộc cũng là đại phu của chi nhánh Thiên An Các, cũng là y giả được mọi người tôn trọng, sao có thể bị đám tiểu tử kia khinh nhục như vậy!”
Chu Tế Tân ngước mắt nhìn Tống Đoàn Viên: “Ngươi muốn làm cái gì thì cứ làm đi, hiện giờ ta bị trọng thương, chi nhánh Thiên An Các do ngươi định đoạt!”
Tống Đoàn Viên gật gật đầu: “Được, Chu đại phu yên tâm, ta nhất định sẽ lấy lại công đạo cho ngài!”
Chu Tế Tân gật gật đầu.
Hắn hiện tại không sợ Tống Đoàn Viên đánh danh hào Thiên An Các làm việc, hắn hiện tại sợ chính là không mượn được sức của người đồ đệ giỏi này của Hách lão nhân.