“Kim phu tử mỗi ngày sẽ dạy một tiết vào buổi sáng, mỗi tiết một canh giờ, buổi chiều sẽ ra bài thi cho các học sinh làm, ước chừng một tháng, tính cả thời gian nghỉ ngơi, chuẩn bị và rời đi, như thế nào cũng phải hai tháng!”
Tống Đoàn Viên sửng sốt, nàng còn tưởng rằng mấy ngày liền xong, hóa ra phải học hai tháng, tưởng tượng như vậy, năm mươi lượng bạc cũng không tính là đắt.
“Chi nhánh Thiên An Các bên kia, ta sẽ giải thích cùng Chu đại phu!” Tống Đoàn Viên nói, “Cần chiếu cố Tống Phúc Tin bên này trước đã.”
Kỷ Trường An vừa lòng gật đầu.
“Công tử, Tống đại nương, các ngài nói xong liền xuống xe đi!” Đại Sơn nhắc nhở hai người.
Tống Đoàn Viên sau đó mới chú ý tới hai người vẫn còn ngồi trên xe ngựa, cũng liền chuẩn bị xuống xe.
“Ngươi không cần xuống, để Đại Sơn đánh xe đưa ngươi trở về đi!” Kỷ Trường An chú ý tới động tác xoa chân trước đó của Tống Đoàn Viên, chính mình xuống xe trước.
Đại Sơn vẻ mặt đưa đám, đến, lại là hắn!
“Kỳ thật không cần, ta đi hai bước liền có thể……” Tống Đoàn Viên còn muốn đi thư viện nói tin tức tốt này cho Tống Phúc Tin!
“Ngươi muốn đi nơi nào, Đại Sơn đều có thể đưa ngươi đi!” Kỷ Trường An nhìn ra tâm tư của Tống Đoàn Viên, lại nói một câu.
Đại Sơn chạy nhanh gật đầu: “Đúng đúng đúng, Tống đại nương, ta đưa ngài!”
Tống Đoàn Viên chỉ đành nói lời cảm tạ.
Kỷ Trường An chắp tay sau lưng đi về phía Kỷ phủ, khóe miệng lại không nhịn được gợi lên.
Cách khoa khảo còn có ba tháng, hắn có thể lưu lại Tống Đoàn Viên hai tháng, trong hai tháng này, hắn cũng có thể bảo vệ nàng, che chở nàng, Lương Vương bên kia hẳn sẽ không có động tác gì, đến lúc đó cũng có thể xem mặt mũi của hắn, không động đến Tống Phúc Tin, về phần chuyện khác, chờ thi xong lại nói!
Tóm lại không thể để Tống Đoàn Viên tiếp tục lưu lại chi nhánh Thiên An Các!
Tống Đoàn Viên đi thư viện trước.
Tống Phúc Tin từ trong thư viện chạy ra, nghe nói có thể làm thư đồng cho Kim phu tử, Tống Phúc Tin tự nhiên là nguyện ý, nói là mấy ngày tới sẽ xin nghỉ cùng phu tử, làm chút chuẩn bị.
Tống Đoàn Viên thấy hắn vui mừng, trong lòng cũng vui mừng, sau đó mới ngồi xe ngựa trở về chi nhánh Thiên An Các.
Trong Thiên An Các, Tống Đoàn Viên nói chuyện này với Chu Tế Tân.
Chu Tế Tân đương nhiên lý giải, thanh toán tiền công cho Tống Đoàn Viên.
“Đa tạ Chu đại phu!” Tống Đoàn Viên nói.
“Nếu không có việc gì thì hãy thường đến đây, nơi này có rất nhiều người bệnh còn không rời được ngươi!” Chu Tế Tân nói, “Tiểu cô nương hôm nay đau bụng còn tới hỏi ngươi!”
Tống Đoàn Viên cười cười, nàng đối với người ở nơi này cũng có tình cảm.
“Chờ Phúc Tin thi khoa cử xong ta lại trở về!” Tống Đoàn Viên nói, “Chỉ là phiền toái Chu đại phu chiếu cố Đại Cát!”
Tống Đoàn Viên nghĩ, chờ sự tình Tống gia ổn định, nàng sẽ mở một y quán, hoàn thành nguyện vọng kiếp trước chưa có hoàn thành, cũng thực tốt!
Chu Tế Tân gật gật đầu.
Hai ngày sau, Kim phu tử liền đến, Tống Đoàn Viên mang theo Tống Phúc Tin vào Kỷ gia ở.
Hai tháng tới, Tống Đoàn Viên và Tống Phúc Tin ở trong hậu viện Kỷ gia, mà Tống Phúc Truyền lại thay thế Tống Phúc Tin ở trong thư viện tiếp tục đọc sách.
Tống Đoàn Viên không nghĩ mang theo người một nhà đều tới phiền toái Kỷ Trường An.
Ngày Kim phu tử tới, tám vị học sinh mua vé cũng tiến đến đi học, Tống Phúc Tin nhận thức một người trong đó, cùng hắn bắt chuyện hồi lâu.
Tống Đoàn Viên ngước mắt, nhìn người nọ, trong lòng không nhịn được trầm xuống.
Người nọ Tống Đoàn Viên nhận thức, con trai nhỏ Thu gia, Thu Ngọc Thừa, mà người bên cạnh đến tiễn đưa đúng là Thu Mâu Mâu!
Thu Mâu Mâu và Thu Trác Thị không phải trở về Thiên Thành sao? Vì sao lại xuất hiện ở thành Thái Bình?