Chu Tế Tân sửng sốt một chút, đúng vậy, là hắn nghĩ quá đơn giản, hiện tại mặt ngoài là Ngọc Côn ra mặt, nhưng sau lưng Ngọc Côn là Lương Vương và Phàn quý phi.
Nếu Thiên An Các ở Thiên Thành xảy ra chuyện, chi nhánh này của hắn cũng không giữ được.
“Hơn nữa đại ca ngươi sợ là cũng sẽ có nguy hiểm!” Kỷ Trường An nhàn nhạt nói, “Chính hắn sợ là cũng biết việc này, bằng không sẽ không gấp gáp tìm truyền nhân như vậy!”
Chu Tế Tân không nói rõ ràng, nhưng Kỷ Trường An lại suy đoán thực chuẩn xác.
“Ta chẳng những sẽ giúp các ngươi vận chuyển dược liệu, cũng sẽ vận dụng khả năng lớn nhất bảo đảm an toàn cho Thiên An Các, nhưng đổi lại, Chu trưởng quán nên phối hợp với ta!” Kỷ Trường An nói.
Chu Tế Tân ngước mắt nhìn Kỷ Trường An: “Không biết Kỷ công tử vì sao sẽ tận tâm với chúng ta như thế?”
“Nguyên nhân ngươi không cần biết, nếu ngươi tin tưởng ta, vậy nghe ta, nếu không tin, ta cũng không có biện pháp!” Kỷ Trường An đã làm tốt tính toán, nếu Chu Tế Tân gàn bướng hồ đồ, vậy hắn cũng chỉ còn nghĩ đến biện pháp đuổi chi nhánh Thiên An Các ra khỏi thành Thái Bình, đến lúc đó Tống Đoàn Viên cũng sẽ rời khỏi chi nhánh Thiên An Các, chặt đứt liên hệ cùng hai huynh đệ họ Chu này.
Chu Tế Tân vội nói: “Chúng ta tin tưởng Kỷ công tử, kỳ thật Hách sư huynh và Cung nhi vẫn luôn hy vọng chúng ta có thể tìm kiếm được sự trợ giúp của Kỷ công tử, nhưng trước đó Kỷ công tử cũng không muốn gặp chúng ta!”
Kỷ Trường An cười lạnh: “Ta đích xác không muốn tiếp tay làm việc xấu, chỉ là hiện tại ta không thể không thay đổi chủ ý!”
Chu Tế Tân rất muốn hỏi một chút, có phải bởi vì nương tử Tống gia hay không, nhưng lại sợ hỏi ra thì quá đường đột.
Tuy nhiên trong lòng Chu Tế Tân đã hiểu rõ, hắn nghĩ nghĩ nói: “Thiên An Các nhận ân tình này của Kỷ công tử, về sau Kỷ công tử có bất luận việc gì sai phái, Thiên An Các nguyện ý dốc hết sức!”
Lúc này bên ngoài vang lên âm thanh của Tống Đoàn Viên, Tống Đoàn Viên đã tan học.
Kỷ Trường An chậm rì rì đứng dậy nói: “Ta phải trở về ăn cơm, Chu đại phu nhớ rõ khuyên bảo Chu trưởng quán, đôi khi tránh đi mũi nhọn cũng không phải thất bại, chỉ là một loại trí tuệ mà thôi, Thiên An Các tuy rằng là của Chu gia các ngươi, nhưng lại quan hệ đến bá tánh vương triều Thiên Cơ, cho nên ngươi vẫn nên khuyên Chu trưởng quán nhìn đại cục một chút!”
Chu Tế Tân chạy nhanh đáp lời.
Kỷ Trường An từ tốn đi ra ngoài.
Tống Đoàn Viên không nghĩ tới Kỷ Trường An thật sự chưa đi.
“Ngươi vẫn còn ở đây sao?” Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, liếc mắt nhìn Chu Tế Tân một cái, làm ăn mua bán gì mà lại nói hết hai canh giờ?
“Vừa mới nói xong!” Kỷ Trường An như cũ lên xe ngựa trước, vươn tay tới Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên do dự một chút.
Đại Sơn lần này không có chuẩn bị ghế lên xe, nàng chỉ có thể giữ chặt tay Kỷ Trường An, trèo lên.
Chu Tế Tân nhìn hai người gắt gao nắm tay ở bên nhau, dần dần chuyển biến hoài nghi trong lòng thành tin tưởng.
Kỷ Trường An chuyển biến chính là bởi vì nương tử Tống gia!
Rốt cuộc nương tử Tống gia có tài đức gì, thế nhưng có thể làm Kỷ Trường An phá quy củ của chính mình, chủ động tới cửa hợp tác?
“Chu đại phu, ta đi đây!” Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm phất tay về phía Chu Tế Tân.
Chu Tế Tân chạy nhanh hoàn hồn, phất phất tay.
Tống Đoàn Viên kéo màn xe xuống, xe ngựa kẽo kẹt kẽo kẹt đi về phía Kỷ gia.
Trong xe ngựa, Kỷ Trường An nhìn Tống Đoàn Viên: “Học như thế nào rồi?”
Tống Đoàn Viên gật đầu: “Chu trưởng quán không hổ là cao thủ châm cứu, hắn đối với phương diện này giải thích đích xác sâu không lường được, tuy rằng chỉ là hai canh giờ, nhưng ta đã thu hoạch được rất nhiều.”
“Có thu hoạch là tốt!” Kỷ Trường An rũ mắt nhìn bao tay trên tay nữ nhân, tựa hồ nghĩ tới cái gì, đột nhiên ngoắc ngoắc môi, cười trộm một chút, nhưng khi Tống Đoàn Viên nhìn lại đây, hắn lại ngồi nghiêm chỉnh, một bộ dáng thập phần nghiêm túc.