Đại Sơn chạy nhanh khuyên nhủ: “Công tử, vụ mua bán kia đã nói xong rồi, công tử đã quên ư?”
Kỷ Trường An sửng sốt một chút, đột nhiên thẳng lăng lăng nhìn Đại Sơn: “Nói xong rồi? Nói xong khi nào?”
Đại Sơn vội nói: “Công tử, công tử nghĩ lại……”
Kỷ Trường An nghĩ nghĩ, lập tức nhắm mắt lại, đầy mặt ảo não.
Tống Đoàn Viên xoay chân, nàng muốn rời đi, nợ mẫu đơn vương lần trước còn chưa có xong, lần này nhìn bộ dáng bị kích thích của Kỷ Trường An, sợ không phải vụ mua bán mấy trăm lượng, mấy ngàn lượng bạc. Nếu còn không đi sợ là đời này đều phải nấu cơm cho Kỷ Trường An!
Ngay khi Tống Đoàn Viên xoay người muốn trộm trốn đi, Kỷ Trường An tay mắt lanh lẹ bắt được nàng.
Tống Đoàn Viên cười hắc hắc, ngoái đầu nhìn Kỷ Trường An, “Kỷ công tử, ta đi nấu dược cho ngài!”
Kỷ Trường An không buông tay, chỉ nhàn nhạt nói: “Hiện tại giống như không phải uống thuốc có thể giải quyết vấn đề đi?”
Tươi cười trên mặt Tống Đoàn Viên càng thêm nịnh nọt, “Nếu không hiện tại ta liền đi làm canh cá cho Kỷ công tử!”
Kỷ Trường An túm cánh tay Tống Đoàn Viên, chỉ chỉ bên cạnh giường của mình, ý bảo Tống Đoàn Viên ngồi lại đây.
Tống Đoàn Viên nào dám ngồi gần như vậy, cuối cùng dịch đến chiếc ghế trước giường.
Kỷ Trường An vẫn luôn không buông tay.
Tống Đoàn Viên bất đắc dĩ tránh thoát cánh tay một chút nói: “Kỷ công tử, nam nữ thụ thụ bất thân, ngài vẫn nên buông tay ra đi!”
Kỷ Trường An tà mắt liếc Tống Đoàn Viên, “Ta bắt cũng không phải là tay ngươi, là vụ làm ăn 30 vạn lượng bạc!”
30 vạn lượng? Tống Đoàn Viên lập tức đứng dậy, nhanh chóng tránh thoát cánh tay Kỷ Trường An, sau đó lại lui về phía sau, cách Kỷ Trường An đến rất xa, “Kỷ Trường An, ngươi cũng không thể gạt người như vậy!”
Kỷ Trường An cười lạnh: “Ta gạt người? Đại Sơn, cho nàng nhìn chứng cứ đi!”
Đại Sơn chạy nhanh lên tiếng, từ trong lòng lấy ra một phần khế ước, đặt ở trước mặt Tống Đoàn Viên, “Tống đại nương, thật là 30 vạn lượng, đây chính là vụ mua bán lớn nhất trong mấy năm gần đây của công tử nhà chúng ta, nhưng bởi vì sự tình lần này……”
Tống Đoàn Viên không nhịn được lẩm bẩm hai câu: “Lại không phải do ăn đồ ta làm, công tử các ngươi muốn tìm, cũng phải đi tìm Trần Tuyết Dao mới đúng……”
“Nhưng vịt bát bảo chúng ta đều ăn, chúng ta đều không có việc gì, chỉ có công tử bị như vậy, trước đó đại phu đến xem, nói là do công tử đói quá lâu, tì vị bị hư dẫn tới, cho nên nói đến cùng, vẫn là trách nhiệm của Tống đại nương ngài!” Đại Sơn nói, “Hơn nữa công tử đã đuổi Trần cô nương đi!”
“……” Tống Đoàn Viên nhìn Kỷ Trường An, tình yêu của nam nhân này khi rời khỏi cơm của nàng liền không sống được sao?
“Tống Đoàn Viên, hiện giờ ngươi tính toán bồi thường như thế nào?” Kỷ Trường An hữu khí vô lực nói.
Tống Đoàn Viên thở dài: “30 vạn lượng, ta không có, ba ngàn lượng còn kém không nhiều lắm!”
Kỷ Trường An vừa nghe, nha, đã có ba ngàn lượng, xem ra Tống Đoàn Viên này kiếm lời không ít bạc!
“Đây không đơn giản là tiền tài, quan trọng là, Kỷ gia trông cậy vào vụ làm ăn này mở ra đường thủy Giang Nam, hiện giờ làm ăn thất bại, đường thủy Giang Nam cũng bị người ta đoạt mất, tổn thất cũng không phải là 30 vạn có thể nhìn thấy này!” Kỷ Trường An than thở nói.
Tống Đoàn Viên vừa nghe vậy, lập tức nhíu mày: “Kỷ Trường An, ngươi nói đi, rốt cuộc bồi thường như thế nào?”
Kỷ Trường An không nói, thế nhưng lại hôn mê qua đi.
Tống Đoàn Viên nhìn khuôn mặt Kỷ Trường An ngủ say, bất đắc dĩ mà nhíu mày.
Nàng cảm thấy nam nhân này cố ý, nhưng nam nhân này thật sự ngất xỉu!
Đại Sơn nhìn Kỷ Trường An, thở dài, công tử của bọn họ ẩn tàng võ công nhiều năm như vậy, giả hôn mê thật có tác dụng!