Chương 485: Kỷ Trường An ái nữ tử 1
Tống Đoàn Viên lắc đầu, tiến lên, không biết mở miệng như thế nào, rốt cuộc Kỷ Trường An và Lương Vương dù sao cũng là quan hệ như vậy……
“Vừa rồi ta đi đưa cơm cho Tống Phúc Tin, thấy Lương Vương mang mấy người Phúc Tin còn có Lục Kiều Ân bọn họ đi!” Tống Đoàn Viên do dự một chút mở miệng, tận lực chọn lựa từ ngữ thích hợp, “Ta sợ đứa nhỏ kia của nhà ta không hiểu quy củ, va chạm Lương Vương, trong lòng có chút lo lắng, cho nên muốn tới hỏi Kỷ công tử một chút, có biện pháp nào để Phúc Tin nhanh chóng trở về hay không?”
Kỷ Trường An sửng sốt một chút, nhớ tới lời đồn trong triều, Lương Vương mượn sức cử nhân, xem ra là sự thật, lại còn trắng trợn táo bạo như thế.
“Ngươi chờ ta một chút, ta đi rất nhanh sẽ trở lại!” Kỷ Trường An nói, đứng dậy.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, không nghĩ tới Kỷ Trường An thống khoái như vậy, còn muốn nói cái gì, Kỷ Trường An đã ra cửa.
Tống Đoàn Viên ở trong phòng sách không ngừng dạo bước, càng nghĩ càng sợ hãi.
Xem ra chỉ cần Tống Phúc Tin ở Thiên Thành, liền không tránh được gặp mặt cùng Lương Vương, dù có cùng Trình Vương quan hệ mật thiết, cũng không thể ngăn cản Lương Vương.
Tống Đoàn Viên càng nghĩ càng lo âu, thời gian phảng phất cũng trở nên càng chậm, nàng muốn tìm quyển sách xem để giết thời gian, không cho chính mình lại nghĩ chuyện này, liền tiến lên cầm lấy quyển sách Kỷ Trường An vừa mới che ở trên bàn.
Bên dưới quyển sách kia, là một bức họa, vẽ chuối tây, núi giả, đúng là tương tự bố trí trong sân Kỷ gia, mà dưới tàng cây chuối tây, có một cô bé tầm mười tuổi, quay đầu nhìn Kỷ Trường An cười.
Tống Đoàn Viên nhìn bức vẽ kia, đột nhiên từ trong lòng sinh ra một loại cảm giác thân thiết nói không nên lời, tựa hồ đã gặp qua ở nơi nào đó, nhưng không nghĩ ra.
“Tống đại phu, sao ngài lại ở chỗ này?” Lúc này, Thẩm Lận tiến vào, nhìn thấy Tống Đoàn Viên nhìn chằm chằm trên bàn, liền tiến lên hỏi.
Tống Đoàn Viên ngoái đầu nhìn lại, thấy là Thẩm Lận, cũng liền nói: “Hóa ra là Thẩm công tử, ta ở chỗ này chờ Kỷ công tử trở về!”
Thẩm Lận nhìn thoáng qua bức họa trên bàn kia, hắn do dự một chút tiến lên nói: “Tống đại phu có nhận thức cô bé trong bức họa này không?”
Tống Đoàn Viên sửng sốt, vội vàng lắc đầu: “Không quen biết!”
Thẩm Lận sửng sốt, người Kỷ Trường An chờ không phải Tống Đoàn Viên sao, Tống Đoàn Viên thế nhưng không nhận ra chính nàng?
“Đây là bạn chơi cùng công tử khi còn nhỏ.” Thẩm Lận nghĩ nghĩ, lựa chọn từ ngữ thích hợp, “Công tử đến bây giờ vẫn chưa thành thân, chính là bởi vì nàng!”
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, cô bé này chính là nữ tử Kỷ Trường An thích? Xem bộ dáng này cũng không giống như là Mộ Vân Điệp, chỉ là chiếc cằm nhọn, mắt to này, trông thật sự quen thuộc, cho nên nàng nhất định là đã gặp qua!
“Nữ tử này hiện giờ ở nơi nào?” Tống Đoàn Viên không nhịn được hỏi, “Kỷ Trường An vì sao không đi cầu thú nàng?”
Thẩm Lận do dự một chút nói: “Hai người bọn họ hiện giờ thân phận kém cách xa!”
Tống Đoàn Viên đang muốn hỏi lại cái gì, liền nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.
Tống Đoàn Viên vội vàng ngước mắt, liền thấy Kỷ Trường An đi vào.
“Công tử!” Thẩm Lận tiến lên hành lễ.
Kỷ Trường An gật gật đầu, ngước mắt nhìn thấy bức họa trên bàn bị mở ra, sắc mặt lập tức trở nên không tốt, nháy mắt tái nhợt.
Tống Đoàn Viên không có chú ý tới ánh mắt Kỷ Trường An, chỉ vội vàng hỏi: “Kỷ công tử, Phúc Tin bọn họ……”
Kỷ Trường An nói: “Tống Phúc Tin bọn họ hiện giờ ngay ở ngoài cửa Kỷ phủ!”
Tống Đoàn Viên vừa nghe vậy, chạy nhanh đứng dậy đi ra ngoài.
Kỷ Trường An nhìn Tống Đoàn Viên rời đi, sau đó mới tiến lên, ánh mắt run rẩy nhìn bức họa trên bàn.
Thẩm Lận vội nói: “Cũng không phải là thuộc hạ nhìn lén, là Tống đại phu mở ra!”