Chương 487: Lấy thân nuôi hổ 1
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút.
Mộ Vân Điệp trước đó cũng nhắc nhở nàng, Kỷ Trường An cũng không phải một thương nhân đơn giản.
“Làm sao vậy? Con đã nghe được cái gì sao?” Tống Đoàn Viên hỏi.
“Thật cũng không phải, chỉ là Lương Vương nhìn thấy Kỷ công tử, tựa hồ giao tình không bình thường…… Kỷ công tử thấy Lương Vương, cũng không cần hành lễ!” Tống Phúc Tin nói.
“Giao tình……” trong đầu Tống Đoàn Viên lập tức xuất hiện cảnh tượng Kỷ Trường An và Lương Vương ở bên nhau, chạy nhanh lắc lắc đầu, đánh rơi hình ảnh không hài hòa như vậy.
Chẳng lẽ Mộ Vân Điệp nói cũng là ý tứ này?
Suy nghĩ một chút, từ lần trước Mộ Vân Điệp nói là muốn học nấu ăn để nấu cho Kỷ Trường An, sau lại không thấy tăm hơi, đều đã vài tháng, cũng không thấy nàng xuất hiện ở bên cạnh Kỷ Trường An, chẳng lẽ Mộ Vân Điệp đã biết bí mật của Kỷ Trường An, nên từ bỏ hắn?
Tống Đoàn Viên thở dài, như vậy việc hôn nhân của Kỷ Trường An không phải càng không biết đến bao giờ sao?
Kiếp trước bởi vì những việc này, cho nên khi Tống gia bị tịch thu tài sản chém hết cả nhà, cũng là lần đầu Kỷ Trường An tổ chức hôn lễ?
Tống Đoàn Viên tưởng tượng như vậy, càng thêm cảm thấy Kỷ Trường An đáng thương.
Kỷ Trường An vì giúp nàng, thế nhưng tới cầu “bạn trai cũ”……
“Phúc Tin, con cũng chạy nhanh về Quốc Tử Giám đi!” Tống Đoàn Viên nói, trong lòng có chút nhớ thương Kỷ Trường An, nhưng vẫn không nhịn được lại dặn dò một câu, “Phúc Tin, Trình Vương dọc theo đường đi giúp chúng ta không ít, Lương Vương và Trình Vương như thế nào, theo ai bỏ ai trong lòng con phải hiểu!”
Tống Phúc Tin vội nói: “Nương, con biết rồi, chỉ là Lương Vương là Vương gia, chúng con không thể cãi lời! May mắn khi Kỷ công tử đến, Lương Vương chỉ lo nói chuyện cùng ngài ấy, liền cho chúng con ra phủ, Đại Sơn ở bên ngoài cửa phủ chờ chúng con, chúng con liền trở lại!”
Tống Đoàn Viên thế mới biết hóa ra là Kỷ Trường An lấy thân nuôi hổ, đổi được đám người Tống Phúc Tin ra tới!
Tống Đoàn Viên cẩn thận suy nghĩ, vừa rồi Kỷ Trường An về nhà, sắc mặt tựa hồ thập phần không tốt, chẳng lẽ là……
Tống Đoàn Viên càng nghĩ càng thái quá, chạy nhanh kéo tư tưởng rong ruổi ngàn dặm kia của chính mình trở về, vội vã vào kỷ phủ.
Tống Đoàn Viên vào phòng bếp, đang định thi thố tài năng, bồi bổ một chút cho Kỷ Trường An, liền thấy Đại Sơn vội vã tiến vào nói: “Tống đại nương, công tử đêm nay có xã giao, không ở nhà ăn cơm, đêm nay ngài không cần chuẩn bị bữa tối!”
Tống Đoàn Viên lần đầu tiên cảm thấy trong lòng có chút mất mát khi không thể nấu cơm cho Kỷ Trường An ăn.
Nàng vốn định nấu mấy món bổ máu cho Kỷ Trường An!
Nếu không cần làm cơm, Tống Đoàn Viên liền đi y quán.
Hai vị đại phu, hai vị chế dược sư, còn có hai tiểu nhị Thiên An Các trước kia đều đến trong tiệm, Tống Đoàn Viên lập tức trở thành lão bản của sáu cá nhân, lập tức liền có áp lực.
Dược liệu y quán đã chuẩn bị đến không sai biệt lắm, trên cơ bản có thể khai trương.
Tống Đoàn Viên suy nghĩ một chút, chuyện này vẫn nên nói một tiếng cùng Kỷ Trường An, tuy rằng nàng muốn tận lực không chậm trễ nấu cơm cho Kỷ Trường An, nhưng nếu là có người bệnh khám gấp, nàng cũng không dám nói.
Chạng vạng, Tống Đoàn Viên đi đến Kỷ gia, khi trải qua tửu lầu Thiên Phúc Lâu lớn nhất Thiên Thành, thế nhưng nhìn thấy trên lan can lầu hai ngoài trời, Kỷ Trường An đang ngồi ở đó, mà đối diện hắn là một nữ tử mặc xiêm y màu xanh lục, đúng là nữ tử áo xanh trước kia nàng đã nhìn thấy ở trong phòng Kỷ Trường An.
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, không biết vì sao, thế nhưng ma xui quỷ khiến vào Thiên Phúc Lâu.
“Vị nương tử này, muốn ăn cái gì?” Đi vào Thiên Phúc Lâu, liền có tiểu nhị ra đón.