Chương 498: Suy nghĩ nhiều, cũng chỉ là thương thân hao tổn tinh thần (2/2)
Tống Đoàn Viên gật gật đầu, trong đầu đột nhiên hiện lên một hình ảnh, những lời này, nàng phảng phất đã nói cùng ai đó, nhưng lập tức lại cảm thấy hoảng hốt, không nhớ nổi.
“Công tử ngài xem, Bình An, y quán này ngài cũng có cổ phần sao? Bằng không sao sẽ tên là y quán Bình An?” Lúc này ngoài cửa, âm thanh Đại Sơn truyền tiến vào.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, liền thấy Kỷ Trường An đang ngước mắt nhìn biển hiệu chữ vàng vừa mới được treo lên kia, khóe môi không nhịn được do dự mà nhếch lên một chút.
Tống Đoàn Viên vội vàng tiến lên giải thích: “Không phải, là ta tùy tiện lấy tên!”
Kỷ Trường An thu liễm tươi cười kia, liếc nhìn Tống Đoàn Viên đang vội vàng giải thích một cái: “Nếu chiếm một chữ An, ta cũng không thể chiếm tiện nghi không như vậy được!”
Kỷ Trường An vẫy vẫy tay, Đại Sơn rất nhanh liền từ trong tay áo lấy ra một phong bao lì xì đỏ nói: “Tống đại nương, nga không, Tống chủ quán, y quán của ngài khai trương, đây là hạ lễ của chúng ta!”
Kỷ Trường An nhíu mày, Đại Sơn sao lại không có nhãn lực như vậy?
Kỷ Trường An hừ lạnh một tiếng, cánh tay Đại Sơn vươn ra lập tức liền rụt trở về. Tống Đoàn Viên đang định duỗi tay tiếp nhận bao lì xì kia, bị thao tác này của Kỷ Trường An làm cho phát ngốc.
Đại Sơn chuyển mắt, tựa hồ hướng Kỷ Trường An xác định cái gì.
Kỷ Trường An gật gật đầu.
Đại Sơn nhận mệnh thò bàn tay vào trước ngực, lấy ra ba tấm ngân phiếu, lấy một tấm ở trên cùng, sau đó nhìn sắc mặt Kỷ Trường An.
Kỷ Trường An chỉ giật giật lông mày.
Đại Sơn lập tức lại lấy thêm thứ hai ở phía dưới.
Kỷ Trường An giật giật cằm.
Đại Sơn lần này là đã biết, đem cả ba tấm ngân phiếu đều đặt ở trước mặt Tống Đoàn Viên nói: “Đây là 6000 lượng bạc, xem như là tiền biếu của công tử nhà chúng ta, về sau công tử nhà chúng ta chính là chủ nhân thứ hai của y quán này!”
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, 6000 lượng bạc? Có thể mua cả y quán này của nàng, Kỷ Trường An không phải tới đầu tư, là tới thu mua!
“Kỷ công tử, y quán này của ta đã mở lên, tuy rằng dược liệu chưa đủ, nhưng vẫn có thể khám các bệnh thông thường, về sau chậm rãi tuần hoàn sẽ tốt lên!” Tống Đoàn Viên chỉ nghĩ mở một y quán nhỏ, chữa bệnh cho bá tánh, cũng không cần Kỷ Trường An đầu tư.
“Ngươi là sợ ta muốn tiền lãi của ngươi sao?” Kỷ Trường An hỏi.
Tống Đoàn Viên thật không có tưởng nhiều như vậy, xua xua tay.
“Yên tâm đi, ta còn không thiếu chút tiền lãi của y quán nhỏ này, chỉ là y quán của ngươi nhấc lên quan hệ với Kỷ gia ta, ít nhất ở Thiên Thành không thể làm nhỏ.” Kỷ Trường An nói.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, hóa ra là ý này, nhưng 6000 lượng bạc không phải số nhỏ, nàng không thể dùng, liền nói: “Ta còn thiếu một ngàn lượng bạc mua chút dược liệu quý, vậy ngươi liền nhập cổ một ngàn lượng đi, về sau ta sẽ cho ngươi hai phần tiền lãi!”
Kỷ Trường An nhíu mày, tiếp nhận ngân phiếu của Đại Sơn nhét vào trong tay Tống Đoàn Viên, “Ta không cần tiền lãi, số tiền này cứ tính là ta cho ngươi mượn, ngươi về sau kiếm lời trả ta tiền vốn là được!”
Tống Đoàn Viên còn định cự tuyệt, đã có người bệnh tới cửa, nàng chạy nhanh tiến lên đón.
“Lưu chưởng quầy, vừa rồi ở bên ngoài ta nhìn thấy ngươi, không thể tưởng được thật là ngươi!” Người tới chính là một bà lão, chân cẳng có chút không linh hoạt, nhìn Lưu chưởng quầy chạy nhanh tiến lên nói, “Lưu chưởng quầy sao không ở Thiên An Các? Lần trước đi Thiên An Các, tiêu nửa lượng bạc, một chút cũng không tác dụng, đáng thương nửa lượng bạc kia của ta, là tiền bán đất!”
Lưu chưởng quầy liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, thấp giọng nói: “Ta đã không làm ở Thiên An Các nữa, đây là chủ nhân mới của ta, y thuật của nàng cao minh, ngươi để nàng nhìn một cái đi?”
Bà lão kia gật gật đầu, ngẩng đầu thấy là một nữ đại phu, còn trẻ tuổi như vậy, bà không nhịn được sửng sốt một chút nói: “Tiểu cô nương này biết khám bệnh?”