Một tiếng tiểu cô nương làm trong lòng Tống Đoàn Viên vui sướng, nàng chạy nhanh tiến lên nói: “Đại Nương, ta biết khám bệnh, lại còn khám rất khá, đại nương yên tâm giao chân của đại nương cho ta là được, hôm nay ta vừa mới khai trương, đại nương lại là người bệnh thứ nhất của ta, tất cả đều miễn phí!”
Bà lão sửng sốt, không tin hỏi: “Thật sự!”
Bà lão cao hứng, chạy nhanh ngồi xuống cho Tống Đoàn Viên nhìn một chút.
Kỷ Trường An không có việc gì, liền ngồi ở một bên nhìn.
Dần dần xung quanh y quán liền có người nhìn nhìn vào.
Lưu chưởng quầy mang theo dược đồng đi ra ngoài tiếp đón.
Bởi vì là gương mặt cũ của Thiên An Các, mọi người đều tương đối tín nhiệm, cũng liền đi vào y quán Bình An.
Bên ngoài chậm rãi liền bắt đầu xếp hàng.
Kỷ Trường An ngồi nhàn rỗi, liền bắt đầu viết thứ tự, cho mọi người số, để Đại Sơn đọc.
Tống Đoàn Viên vội vàng khám bệnh, thật không có chú ý tới tình hình xếp hàng ngoài cửa, hiện giờ thấy trật tự được Kỷ Trường An sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, cũng liền an tâm, chuyên tâm chữa bệnh.
Người tới đều là vì chưởng quầy trước kia của Thiên An Các, nhưng mọi người thấy Tống Đoàn Viên thật sự trẻ, không nhịn được nghị luận sôi nổi.
“Thiên Thành chúng ta có nữ đại phu từ khi nào vậy? Nhìn thật lạ mắt!”
“Đúng vậy, cũng không biết y thuật như thế nào? Các ngươi có biết lai lịch của nữ đại phu này không?”
“Không biết, ta nhìn thấy Lưu chưởng quầy liền tới……”
Kỷ Trường An nghe vậy, tiến lên thấp giọng nói: “Vị nữ đại phu này của chúng ta rất lợi hại, biết sư phụ là ai không, chính là Hách thần y của triều đình, nàng vừa mới xuất sư, nhưng y thuật cao minh, các ngươi tới rất đúng lúc!”
Mọi người vừa nghe nói lợi hại như vậy, tất cả đều an tâm xếp hàng.
Tống Đoàn Viên giờ phút này đang nghiêm túc bắt mạch, cũng không nghe được mọi người nghị luận cái gì, chỉ là nhìn thấy Kỷ Trường An trà cũng không uống, ở nơi đó chạy tới chạy lui.
“Đại phu, bụng ta vô cùng đau đớn, đột nhiên đau, ngươi nói đây là có chuyện gì? Ta cũng không ăn đồ linh tinh !” Hiện tại, ở trước mặt Tống Đoàn Viên chính là một người bệnh đau bụng cấp, bụng bị trướng do nhiệt, đau không giảm, mạch trầm, Tống Đoàn Viên trước châm huyệt vị, sau đó kê canh dược thừa khí, sau khi uống xong một chén, rất nhanh liền không còn đau nữa.
“Ai nha, thần y!” Người bệnh đứng dậy nhảy hai cái vui mừng nói, “Thật sự không đau!”
Mọi người nhìn thấy y thuật của Tống Đoàn Viên thật sự thần kỳ như vậy, thậm chí càng an tâm, đội ngũ khám bệnh liền càng ngày càng dài.
Tống Đoàn Viên nhìn thoáng qua đội ngũ, không nhịn được có chút sốt ruột, nàng không nghĩ tới chính mình ngày đầu tiên mở y quán đã có nhiều người như vậy, tự nhiên là có cảm giác thành tựu, nhưng trong lòng cũng có chút hoảng loạn.
Kỷ Trường An ngước mắt, thấy bên thái dương Tống Đoàn Viên chậm rãi có mồ hôi.
Hắn đi dạo đến trước mặt Tống Đoàn Viên, thấp giọng nói: “Không cần sốt ruột, nếu không khám hết được, vậy cứ dựa theo bản tâm của ngươi để xem là được!”
Tống Đoàn Viên gật gật đầu.
Mấy người bệnh kế tiếp đều là hàn chứng thường thấy, chứng nhiệt, Tống Đoàn Viên đều kê dược, bởi vì không phải bệnh bộc phát nặng, Tống Đoàn Viên cho bọn họ cầm dược trở về tự đun nấu.
Lúc này, hai vị đại phu Thiên An Các trước kia cũng đã đến, lập tức mở ba phòng, người bệnh được san sẻ ra, cảm giác nôn nóng trong lòng Tống Đoàn Viên lập tức liền giảm bớt.
Giữa trưa, người bệnh chậm rãi ít đi, Tống Đoàn Viên mới có cơ hội đi uống nước.
Tiến vào trong phòng, Tống Đoàn Viên nâng chung trà lên uống, ùng ục ùng ục hết ba ly.
Kỷ Trường An nhìn chén trà kia, ánh mắt khẽ nhúc nhích một chút, đó là chén trà của hắn.
Kỷ Trường An không nói gì thêm, mỗi lần chờ Tống Đoàn Viên uống xong, hắn liền rót đầy cho Tống Đoàn Viên.