Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 503 - Chương 503. Việc Nhỏ Mà Không Nhịn Được Thì Sẽ Làm Loạn Việc Lớn (1/2)

Chương 503. Việc nhỏ mà không nhịn được thì sẽ làm loạn việc lớn (1/2) Chương 503. Việc nhỏ mà không nhịn được thì sẽ làm loạn việc lớn (1/2)

Trong lòng Chu Cảnh Thiên trầm xuống, chạy nhanh đi đến hậu viện, liền thấy trong phòng Hách lão nhân hỗn loạn một mảnh, Hách lão nhân nửa ngồi ở trước giường, biểu tình thống khổ.

“Sao lại thế này?” Chu Cảnh Thiên chạy nhanh tiến lên hỏi.

Hách lão nhân thở hổn hển một hơi, hô hấp dồn dập, có chút nói không ra lời.

“Độc của ngươi lại gia tăng?” Chu Cảnh Thiên ngẩn ra, thần sắc biến đổi, nhìn nồi thuốc ở một bên, chạy nhanh tiến lên, từ bên trong lấy ra một ít dầu.

Chu Cảnh Thiên đặt dầu kia ở chóp mũi ngửi một chút, lập tức cảm thấy hô hấp dồn dập lên, hắn chạy nhanh vọt tới bên cạnh, dùng nước rửa sạch mũi.

“Quả thật là nồi thuốc có vấn đề!” Chu Cảnh Thiên thấp giọng nói, hắn nhanh chóng thi châm cho Hách lão nhân, Hách lão nhân sau đó mới chậm rãi hòa hoãn lại.

“Sao ngươi biết độc ở trong nồi thuốc?” Hách lão nhân thở phì phò hỏi.

“Ta đi hỏi Tống Đoàn Viên, Tống Đoàn Viên nghĩ đến!” Chu Cảnh Thiên nói.

Trong lòng Hách lão nhân căng thẳng, bắt lấy Chu Cảnh Thiên hỏi: “Ngươi nói cho nàng là ta bị trúng độc?”

“Không có, ta chỉ nói là một người bệnh của ta, không có nói cho nàng rốt cuộc là ai! Nhưng ta thi châm chỉ có thể ổn định hô hấp của ngươi, nếu muốn trị tận gốc, cần điều tra xem đây rốt cuộc là độc gì, chỉ có Tống Đoàn Viên biết!” Chu Cảnh Thiên đỡ Hách lão nhân dậy, “Đi, chúng ta đi tìm Tống Đoàn Viên!”

Hách lão nhân còn muốn cố gắng chống đỡ, cuối cùng chỉ đành gật đầu, thấp giọng nói: “Lão Thất chạy, nếu không phải độc của ta phát tác, bị hắn tìm được cơ hội……”

Chu Cảnh Thiên trong lòng vui mừng, nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Ngươi đều ốc còn không mang nổi mình ốc, không cần nghĩ nhiều như vậy, vẫn nên chạy nhanh để Tống Đoàn Viên giải độc cho ngươi đi!”

Hách lão nhân chỉ đành nhắm miệng, ngoan ngoãn để Chu Cảnh Thiên mang đi.

Nhị Cột sau khi chạy ra khỏi phủ Trình Vương, nghĩ nghĩ, trực tiếp đi khách điếm tìm Nhị Nhân.

Vốn dĩ cũng là muốn thử xem, không nghĩ tới Nhị Nhân thật sự ở khách điếm.

Nhị Nhân đang ăn gà nướng, tay đầy dầu, vừa thấy Nhị Cột tiến vào, lập tức sửng sốt, giơ đùi gà trong tay cho Nhị Cột, hỏi “Ông nội, ông đã trở lại, hết bệnh rồi sao? Đúng rồi, ông có ăn đùi gà không? Là Tống đại nương đưa tiền mua!”

Nhị Cột nhìn bộ dáng Nhị Nhân ăn đến bóng loáng, trong lòng không nhịn được thở dài.

Gia tộc thần tiễn sợ là xuống dốc như vậy!

Báo ứng!

Nhị Cột tiến lên, chậm rãi ngồi xuống, thở ra.

“Ông nội, ông làm sao vậy, ông uống nước trước đi!” Nhị Nhân chạy nhanh buông đùi gà xuống, rót một chén nước cho Nhị Cột.

“Ta hỏi cháu, Chu Cảnh Thiên kia đã nói với cháu như thế nào?” Nhị Cột hỏi.

Nhị Nhân sửng sốt một chút: “Hắn nói ông nội tới tìm Hách thần y khám bệnh, ông nội mấy ngày nay vẫn luôn ở chỗ Hách thần y chữa bệnh, bảo cháu kiên nhẫn chờ, bao giờ ông nội hết bệnh, tự nhiên sẽ trở về, xem ra Chu trưởng quán không có gạt cháu, ông nội thật sự khoẻ hơn, hơn nữa nhìn khí sắc cũng không tệ lắm!”

Nhị Nhân vừa mới nói xong, chân Nhị Cột liền mềm nhũn, tê liệt ngã xuống mặt đất.

Nhị Nhân sửng sốt một chút, chạy nhanh tiến lên đỡ lấy Nhị Cột, “Ông nội, ông làm sao vậy, ông không phải được Hách thần y chữa bệnh sao?”

Nhị Cột thở hổn hển một hơi. Hắn hôm nay thừa dịp Hách lão nhân đột nhiên độc phát đánh lén thành công chạy trốn, nhưng dược Hách lão nhân dùng ở trên người hắn vẫn phát huy tác dụng, hai chân hắn nhũn ra, ở phủ Trình Vương, dùng hết sức lực mới đánh được hơn mười thị vệ bị thương, trộm chạy đi, hiện giờ tới khách điếm, đã là cạn kiệt sức lực.

Nhị Cột vẫy vẫy tay thấp giọng nói: “Trước đừng nói nữa, chúng ta rời đi đã!”

Nhị Nhân sửng sốt, “Chúng ta đi nơi nào?”

Nhị Cột nghĩ nghĩ, hiện giờ, hắn chỉ có thể đi tìm Kỷ Trường An, nếu là Thanh An Kỷ gia, có lẽ có thể giữ được Tống Đoàn Viên.

Bình Luận (0)
Comment