Thiên Linh Lung thấy Tống Đoàn Viên không nói gì, chỉ sững sờ, nàng không nhịn được tiến lên hỏi: “Làm sao vậy Tống đại phu, thân thể của ta còn có vấn đề gì sao?”
“Không phải!” Tống Đoàn Viên cười cười, “Chỉ là có chút hâm mộ nam nhân được Thiên quận chúa yêu, tương lai hắn nhất định sẽ rất hạnh phúc!”
Thiên Linh Lung thẹn thùng nhấp môi, “Yêu một người, còn không phải là nguyện ý sinh con cái cho hắn sao? Tống đại phu không phải đã có ba con trai hai con gái sao, Tống đại phu cùng chồng nhất định rất ân ái đi?”
Tống Đoàn Viên có chút xấu hổ cười cười.
Nguyên chủ cùng Tống tú tài có ân ái hay không, nàng thật sự không biết, nàng chỉ biết năm đó sau khi phụ thân của nguyên chủ chết, nguyên chủ chỉ nghĩ nhanh chóng bắt lấy một cọng rơm cứu mạng mà thôi.
Tống tú tài chính là mục tiêu của nguyên chủ.
Kết quả chứng minh, Tống tú tài đích xác rất thương yêu nguyên chủ, mới có thể để cho nàng kiêu căng cực phẩm như thế, cuối cùng huỷ hoại toàn bộ Tống gia.
Thiên Linh Lung nói xong, sau đó mới nhớ lại Tống Đoàn Viên là thân phận thủ tiết, lập tức liền nói thêm: “Thực xin lỗi, ta quên mất là tướng công của Tống đại phu đã qua đời, ngươi đừng thương tâm……”
Tống Đoàn Viên nhàn nhạt nói: “Đều đã là chuyện quá khứ, người còn lại vẫn phải sống tiếp!”
Thiên Linh Lung gật gật đầu.
Tống Đoàn Viên lại kê mấy thang thuốc uống cho Thiên Linh Lung, rời khỏi phủ Lỗ thân vương.
Tống Đoàn Viên trở lại Kỷ gia, liền thấy trước cửa Kỷ gia có một chiếc xe ngựa, hỏi bảo vệ cửa, nói là Mộ đại nhân Lễ Bộ thị lang tới, Kỷ Trường An đang tiếp khách.
Mộ đại nhân còn không phải là Mộ Tư Lí, phụ thân Mộ Vân Điệp sao? Tống Đoàn Viên vừa nghĩ, một bên tính toán đi hậu viện, lại ở trong đình hóng gió, thấy được Kỷ Trường An và Mộ Tư Lí.
Tống Đoàn Viên từ rất xa liếc mắt đánh giá Mộ Tư Lí kia một cái, kiếp trước, Tống Đoàn Viên thật không có nghe nói qua một nhân vật như vậy, cho nên không biết kết cục của hắn như thế nào, nhưng thấy hắn một thân áo xám, ổn trọng thành thục, ngồi cùng Kỷ Trường An, nghiễm nhiên một bộ tư thái trưởng giả.
Tống Đoàn Viên sau khi liếc mắt nhìn một cái, cũng tính toán rời đi, lại đột nhiên nghe được hai chữ hôn nhân.
Tống Đoàn Viên lập tức dừng bước chân, trực giác vểnh lỗ tai về phía đình hóng gió bên kia.
Chẳng lẽ Mộ Tư Lí đang nói việc hôn nhân giữa Kỷ Trường An và Mộ Vân Điệp?
Hiện giờ có Thiên Linh Lung, Tống Đoàn Viên liền cảm thấy Mộ Vân Điệp cùng Kỷ Trường An không thích hợp, nhưng nghe nói Mộ Tư Lí này là ân sư của Kỷ Trường An, Kỷ Trường An hẳn là thập phần tôn trọng hắn.
Âm thanh của Mộ Tư Lí đứt quãng, Tống Đoàn Viên chỉ đành phải đi đến gần hơn, càng lúc càng gần.
Giờ phút này, trong đình hóng gió, Mộ Tư Lí tuy rằng thể hiện bộ dáng ân sư, nhưng trong miệng lại nói: “Sự tình lần trước đa tạ ngươi!”
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Ân sư khách khí!”
“Mấy năm nay ngươi không muốn nhập sĩ, mà làm kinh thương, ta ban đầu cho rằng ngươi không làm việc đàng hoàng, hiện giờ nhìn lại là tìm lối tắt —— Hoàng Thượng tựa hồ càng tín nhiệm ngươi hơn!” Mộ Tư Lí nói, “Xem ra năm đó là ta sai!”
Kỷ Trường An ngước mắt, nhàn nhạt nói: “Ân sư đừng quên thân phận của ta, trong lòng Hoàng Thượng luôn có khúc mắc!”
Mộ Tư Lí gật đầu: “Cũng đúng, tuy rằng có quan hệ huyết thống, nhưng phụ thân ngươi bên kia……”
“Mẫu thân của ta chưa từng có hối hận khi gả cho phụ thân!” Kỷ Trường An ngước mắt nói.
Mộ Tư Lí chạy nhanh gật đầu: “Đây đều là chuyện quá khứ, hiện giờ mẫu thân ngươi có thể an ổn lúc tuổi già, Hoàng Thượng cũng thập phần tín nhiệm ngươi, vậy cũng đủ!”
Kỷ Trường An rũ mi, không tỏ ý kiến.
“Việc ôn nhân giữa ngươi và Vân Điệp……” Mộ Tư Lí rốt cuộc chuyển đề tài về quỹ đạo, “Đây là tâm nguyện của mẫu thân ngươi, cũng là tâm nguyện của ta!”
Kỷ Trường An ngước mắt: “Ân sư, chuyện này rất nhiều năm trước ta đã nói thật sự rõ ràng, ta không có đáp ứng.”