Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 592 - Chương 592. Li Là Tội Gì (2/2)

Chương 592. Li là tội gì (2/2) Chương 592. Li là tội gì (2/2)

Kỷ Trường An cười cười: “Có quan hệ gì với Tống Phúc Tin? Chẳng lẽ Lương Vương điện hạ và Tống Phúc Tin đã hẹn trước, là ta xuất hiện phá hủy ước định của hai người?”

“Vậy cũng không phải!” Lương Vương nhàn nhạt nói, “Chỉ là cảm thấy có chút vừa khéo, lần trước bổn vương muốn cùng Tống Phúc Tin đi hội thơ, cũng bị người phá hủy!”

Kỷ Trường An ngoái đầu nhìn Lương Vương, “Nghe Lương Vương điện hạ nói tựa hồ có chút tiếc nuối, hay là ta gọi Tống Phúc Tin cùng đi nhé?”

Lương Vương xua xua tay: “Đó chỉ là một đứa trẻ mới lớn, so với hắn, bổn vương càng nguyện ý nói chuyện phiếm cùng Thập Nhất ngươi hơn!”

Trong lòng Kỷ Trường An cười lạnh.

Ban đêm, Kỷ Trường An uống rượu say mèm được Lương Vương đưa về tới.

Đại Sơn bất đắc dĩ thở dài, chạy nhanh gọi Thẩm Lận tới, đỡ Kỷ Trường An vào phòng.

Đại Sơn đi đến phòng bếp, bảo bà tử làm canh giải rượu.

Thẩm Lận ngồi ở bên cạnh Kỷ Trường An chiếu cố Kỷ Trường An.

“Công tử nói công tử xem, tội gì mà phải như vậy!” Thẩm Lận nhíu mày, “Làm nhiều như vậy, Tống Đoàn Viên kia biết hay là Tống Phúc Tin biết?”

Kỷ Trường An có chút mỏi mệt mở mi mắt ra, không vui nói: “Không cần ô ô kêu giống ruồi bọ vậy, phiền muốn chết!”

Thẩm Lận không vui: “Công tử uống say còn giáo huấn thuộc hạ?”

Kỷ Trường An lật thân mình qua, ôm gối đầu hô hô ngủ.

Thẩm Lận thở dài, có lẽ, hắn thật sự không thể mặc kệ công tử của bọn họ tiếp tục như vậy, quá hại thân thể!

Thẩm Lận cảm thấy, hắn cần phải mài dao sắc giải quyết vấn đề này.

Ngày thứ hai, Kỷ Trường An thức dậy, xoa xoa đầu.

“Công tử, công tử còn nhớ rõ tối hôm qua đã xảy ra sự tình gì không?” Thẩm Lận cười tủm tỉm nhìn Kỷ Trường An.

Kỷ Trường An nhíu mày, nhìn tươi cười không có ý tốt của Thẩm Lận, “Sự tình gì?”

Thẩm Lận cười nói: “Công tử quên rồi thì thôi!”

Thẩm Lận cố ý xoay người, quần áo lập tức bị Kỷ Trường An kéo lấy.

“Mau nói, không cần úp úp mở mở!” Kỷ Trường An lạnh giọng hỏi.

Trong đầu hắn chỉ nhớ rõ nghĩ biện pháp thoát khỏi Lương Vương, trở về đến nhà, nhìn thấy Đại Sơn và Thẩm Lận, hắn liền ngủ, cũng không nhớ rõ có gì đặc biệt!

Thẩm Lận cười nói: “Kỳ thật cũng không có chuyện gì, đêm qua công tử gọi tên Tống đại phu rất nhiều lần, còn một hai phải viết một phong thơ cho Tống đại phu, Về phần viết cái gì, thuộc hạ không dám xem, nhưng lá thư kia đã cho người gửi đi!”

Kỷ Trường An sửng sốt, hắn rũ mắt, sau đó mới phát hiện trên ngón tay thật sự có mực nước.

Viết thư, hắn hôm qua rốt cuộc đã viết cái gì cho Tống Đoàn Viên?

Kỷ Trường An như thế nào cũng không nhớ nổi, nhưng việc cấp bách, là phải truy hồi lá thư kia trước.

“Thư đi theo con đường nào?” Kỷ Trường An hỏi.

“Đường ưng!” Thẩm Lận đắc ý một chút.

Kỷ Trường An sửng sốt, đường ưng chính là nhanh nhất, ngày đêm không nghỉ, là hắn dùng để truyền tin tức quan trọng, không có hắn phân phó, không thể sử dụng.

Chẳng lẽ tối hôm qua hắn thật sự đã uống quá nhiều rượu đến hồ đồ?

Kỷ Trường An đứng dậy đi ra phía ngoài.

“Công tử, đã muộn, thư kia từ tối hôm qua đến bây giờ đã đi được năm canh giờ, dựa theo tốc độ đường ưng, lúc này sợ là đã đi được một phần ba lộ trình, muộn nhất là sáng ngày mai, có thể đến trấn Thanh Sơn, dù cho hiện tại công tử đuổi theo, cũng không kịp!” Thẩm Lận có chút vui sướng khi người gặp họa.

Ánh mắt Kỷ Trường An tối sầm lại, vẫn kiên trì muốn ra cửa, liền thấy Hách lão nhân vội vã tiến đến, thấp giọng nói: “Không hay rồi, Thiên Thành phát hiện ôn dịch!”

Bình Luận (0)
Comment