“Nương, tìm con có việc sao?” Tống Phúc Tin hỏi.
Tống Đoàn Viên nhìn nhìn hắn hỏi: "Lương Vương muốn cưới Thu Mâu Mâu, chuyện này con có biết không?”
Tống Phúc Tin lập tức đứng dậy: "Nương làm sao mà biết được?”
“Nghe nói là Phàn quý phi nói với Hoàng Thượng, người được chọn làm Lương Vương phi là Thu Mâu Mâu!” Tống Đoàn Viên nói, "Mà Thục phi nương nương cũng vừa lúc nói ra, người được chọn làm Trình Vương phi cũng là Thu Mâu Mâu!”
Tống Phúc Tin nhếch miệng, trên mặt có tươi cười nhẹ nhàng, "Xem ra việc hôn nhân giữa Trình Vương và Thu gia sẽ thất bại!”
Tống Đoàn Viên hỏi: "Lương Vương đột nhiên muốn cưới Thu Mâu Mâu, có quan hệ gì với con không?”
Tống Đoàn Viên hỏi ra lời này, tư vị trong lòng thật khó nói.
Nàng tự nhiên hy vọng Thu Mâu Mâu không làm Vương phi, mặc kệ là gả cho Trình Vương hay là Lương Vương, nhưng sự tình sao sẽ trùng hợp như vậy, Lương Vương vì sao sẽ đột nhiên cắm vào trong chuyện này?
“Nương, đúng là con đi cầu Lương Vương, nga, kỳ thật không tính là cầu, cũng coi như là con ra mưu kế cho ngài ấy đi!” Tống Phúc Tin nói, "nương, ngài có biết kỳ thật bên trong vương phủ đều có môn khách, cũng chính là mưu sĩ, chuyên môn bày mưu tính kế cho Vương gia, lần này con cũng đảm đương mưu sĩ một chút, hướng Lương Vương đưa ra biện pháp này, phá hủy việc hôn nhân giữa Trình Vương và phủ hộ Quốc công!”
Trong lòng Tống Đoàn Viên căng thẳng, nàng đoán đúng rồi, Tống Phúc Tin thật sự đi gặp Lương Vương.
Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, khả năng lớn nhất chính là đêm qua, hắn trở về muộn như vậy, khẳng định là bởi vì đi phủ Lương Vương.
“Con đứa nhỏ này, chuyện lớn như vậy sao con không thương lượng cùng ta một chút?” Tống Đoàn Viên không thể quản quá chặt, chỉ có thể kiên nhẫn hỏi.
“Nương, chuyện này nếu nương biết cũng không giúp được con, con chỉ có thể chính mình nghĩ biện pháp!” Trên mặt Tống Phúc Tin tất cả đều là đắc ý,"Chiêu này của con cũng không tệ lắm đi?”
Tống Đoàn Viên hỏi: "Con còn đáp ứng điều kiện khác của Lương Vương không?”
Tống Phúc Tin do dự một chút, lắc đầu.
Một chút do dự kia của Tống Phúc Tin, làm trong lòng Tống Đoàn Viên lộp bộp.
“Con xác định không có đáp ứng gì khác?” Tống Đoàn Viên lại lần nữa hỏi.
“Nương, con chỉ là một cử nhân nho nhỏ, có thể đáp ứng Lương Vương cái gì?” Tống Phúc Tin bất đắc dĩ cười, "Nương, nương không cần suy nghĩ nhiều, chỉ là Lương Vương cũng vừa lúc cần kế sách này của con mà thôi!”
Tống Đoàn Viên lại không tin, Lương Vương cũng không phải là dễ nói chuyện như vậy, chỉ là Tống Phúc Tin hiện tại không muốn nói cho nàng.
“Lão nhị, ngoại trừ sự tình ôn dịch lần trước ta nói cho con, kỳ thật còn có một chuyện, ta vẫn luôn không nói cho con!” Tống Đoàn Viên do dự một chút mở miệng, "Con còn nhớ rõ ở quê quán, ta đã nói với các con, ta mơ thấy cha các con, cha con nói ta dạy hư các con?”
Tống Phúc Tin lập tức gật đầu: "Con đương nhiên nhớ rõ!”
“Lúc ấy cha con còn hướng ta báo mộng, bảo ta ngàn vạn đừng làm con và Lương Vương có liên lụy, trước đó ta ở Tống gia thôn, liền chỉ đơn thuần nghĩ là một giấc mộng, sau khi tới Thiên Thành mới biết được, trên đời này thật sự có Lương Vương!” Tống Đoàn Viên không thể nói cho Tống Phúc Tin sự tình sẽ phát sinh, cũng chỉ có thể có điều giữ lại mà nói, "Cho nên ta kiên quyết phản đối con và Lương Vương ở bên nhau, là bởi vì cha con nói với ta, tương lai con sẽ cùng Lương Vương tạo phản, Tống gia chúng ta sẽ bởi vì con mà bị trảm cả nhà!”
Tống Phúc Tin sửng sốt, giật mình mà nhìn Tống Đoàn Viên, "Nương, sao nương lại làm giấc mộng như vậy, Lương Vương điện hạ là vị hoàng tử nhiều tuổi nhất, nếu dựa theo thứ tự, về sau vị trí Thái Tử cũng là của Lương Vương, Lương Vương vì sao lại tạo phản?”