Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 668 - Chương 668. Không Cần Ngươi Như Thế Vất Vả (2/2)

Chương 668. Không cần ngươi như thế vất vả (2/2) Chương 668. Không cần ngươi như thế vất vả (2/2)

“Trước ngăn người ôn dịch xong lại nói!” Kỷ Trường An nói, "Dư lại nghĩ cách sau!”

Thẩm Lận gật đầu, đoàn người lập tức rời đi.

Sau khi Thẩm Lận đi, Kỷ Trường An cũng không có nhàn rỗi, hắn cần mau chóng nghĩ biện pháp đuổi tất cả người Xu quốc ra khỏi vương triều Thiên Cơ!

Tống Đoàn Viên ngủ đến giữa trưa ngày hôm sau mới thức dậy, vén màn.

Bên ngoài, ánh mặt trời đang là lúc rực rỡ nhất, Tống Đoàn Viên vội vàng che kín đôi mắt.

Giang Long nghe được động tĩnh chạy nhanh tiến vào, trên tay bưng nước rửa mặt.

“Phu nhân, phu nhân đã tỉnh?” Giang Long cười tủm tỉm nói,"Phu nhân vất vả mấy ngày liền, rốt cuộc có thể ngủ ngon giấc!”

Tống Đoàn Viên hỏi: "Sao không gọi ta dậy?”

“Là Kỷ công tử muốn phu nhân được nghỉ ngơi, nói hết thảy đều đã có công tử, phu nhân không cần nhọc lòng.” Giang Long nói.

Tống Đoàn Viên một bên đeo giày vớ một bên nói: "Nơi nào có thể không nhọc lòng, sự tình người ôn dịch còn chưa có giải quyết!”

Giang Long bất đắc dĩ, chỉ đành tiến lên giúp đỡ lấy áo khoác.

“Nương, con có thể tiến vào không?” Lúc này, ngoài cửa vang lên âm thanh của Tống Phúc Tin.

Tống Đoàn Viên vội vàng lên tiếng.

Tống Phúc Tin tiến vào, hành lễ với Tống Đoàn Viên.

Tống Đoàn Viên vội vàng đứng dậy nhìn Tống Phúc Tin.

Mấy ngày nay không thấy, Tống Phúc Tin cũng gầy đen đi không ít, nhưng tựa hồ lại cao thêm, rút đi sự nhu nhược của văn nhân, nhiều vài phần nam tính.

“Con vẫn tốt chứ?” Tống Đoàn Viên hỏi.

“Rất tốt, Kỷ công tử đối xử với con rất tốt, không có bởi vì con là người đọc sách mà đặc thù chiếu cố con, còn cho con đi theo Thẩm đại ca, học không ít!” Tống Phúc Tin nói, lại liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái,"Nương sao lại tới đây?”

Tống Đoàn Viên nói sự tình người ôn dịch, còn nói thêm: "Chuyện này quan hệ trọng đại, một mình ta không giải quyết được, chỉ có thể tới tìm Kỷ công tử và sư phụ thương lượng một chút!”

Tống Phúc Tin gật gật đầu, hắn do dự một chút nhìn về phía Tống Đoàn Viên: "Nương, nương tín nhiệm Kỷ công tử như vậy sao?”

Tống Đoàn Viên ngẩn ra, hỏi: "Con đây là có ý gì?”

Tống Phúc Tin do dự một chút, nói khẽ với Tống Đoàn Viên: "Kỷ công tử nhìn thật sự không giống như là một thương nhân bình thường, thế nhưng còn quản lý cả Hộ Bộ, hơn nữa ngay cả vị hộ quốc công kia, đối với Kỷ công tử cũng thập phần tôn trọng!”

Tống Đoàn Viên đã biết thân phận của Kỷ Trường An, đối với việc này cũng không cảm thấy kỳ quái, liền nói: "Kỷ công tử được Hoàng Thượng tín nhiệm, xem như khâm sai!”

Tống Phúc Tin sau đó mới bừng tỉnh đại ngộ.

“Sự tình trúng Trạng Nguyên, con đã biết chưa?” Tống Đoàn Viên lại hỏi.

Tống Phúc Tin ngẩn ra: "Con trúng Trạng Nguyên?”

Tống Đoàn Viên gật gật đầu: "Ba huynh đệ các con trúng tam giáp!”

Tống Phúc Tin lại nhíu mày, trên mặt không hề vui mừng.

“Làm sao vậy?” Tống Đoàn Viên hỏi.

“Nương, không đúng!” Tống Phúc Tin nói, "Văn chương kia con viết cực kém, bởi vậy, con mới muốn lên chiến trường, không nghĩ chỉ biết lý luận suông. Văn chương như vậy, sao có thể trúng được Trạng Nguyên?”

Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút hỏi: "Có phải bởi vì đều là thư sinh, đều là lý luận suông, con hành văn tốt, cho nên liền được thứ hạng cao hay không?”

Tống Phúc Tin lắc đầu: "Phụ thân của Thu Ngọc Thừa là Đại tướng quân, hắn tuy rằng là văn nhân, nhưng đã đọc rất nhiều binh pháp, không nói người khác, hắn ở trên binh pháp so với con mạnh hơn nhiều, còn có Lục Kiều Ân, cữu cữu hắn là hành tẩu Binh Bộ, đã từng đưa cho hắn rất nhiều binh thư và trận điển hình, trước kia ba người chúng con khi không có việc gì, hai người bọn họ còn thích thảo luận binh pháp, con căn bản là không xen được lời, cho nên con cảm thấy kiến thức binh pháp của hai người bọn họ ở phía trên con!”

Bình Luận (0)
Comment