Kỷ Trường An liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, Tống Đoàn Viên cũng đầy mặt khẩn trương.
“Cho người đi tìm, nhất định phải tìm được người trở về!” Kỷ Trường An tiến lên, nói khẽ với Thẩm Lận.
Thẩm Lận sửng sốt, công tử của bọn họ ý tứ là vận dụng Ám Dạ Môn? Nhưng hôm qua Ám Dạ Môn tiến vào từ ám đạo, đánh hạ Khang thành, đã tiết lộ hành tung, nếu còn tiếp tục hành động, bị người có tâm phát hiện manh mối, khả năng sẽ mang đến phiền toái cho công tử của bọn họ.
“Công tử……” Bởi vì có Tống Đoàn Viên ở đây, Thẩm Lận không thể nói thẳng, hắn chỉ có thể nhìn Kỷ Trường An, muốn xác định ý tứ của Kỷ Trường An.
“Dựa theo phân phó của ta đi làm đi, cần phải tìm được người ôn dịch, bằng không hậu hoạn vô cùng!” Kỷ Trường An trầm giọng nói.
Thẩm Lận thở dài trong lòng, chỉ đành gật gật đầu.
Thẩm Lận mang theo người tiến đến.
“Người ôn dịch có thể nào đã rơi vào trong tay người Xu quốc hay không?” Tống Đoàn Viên hỏi.
“Cũng có khả năng là người của Trình Vương!” Kỷ Trường An nói,"Trình Vương vẫn luôn muốn bắt lấy nhược điểm của Lương Vương, tìm được những người ôn dịch này là chứng cứ hữu lực nhất.”
Tống Đoàn Viên nhíu mày: "Mặc kệ dừng ở trong tay ai, nếu không cẩn thận, ôn dịch liền có khả năng chuyển đầu trở lại!”
Bên ngoài vang lên âm thanh canh bốn, Kỷ Trường An nhìn hai tròng mắt mỏi mệt của Tống Đoàn Viên, nói: "Đã khuya, ngươi lên đường cũng rất mệt, nghỉ ngơi trong chốc lát đi, có tin tức của người ôn dịch, ta sẽ nói cho ngươi trước tiên!”
Tống Đoàn Viên nơi nào ngủ được, không tìm thấy người ôn dịch, đó chính là tương đương với chôn một quả bom hẹn giờ.
Căn cứ cách nói của Điền Vượng Vượng, người ôn dịch còn có bảy người, bệnh tình so với hắn còn lợi hại hơn, vậy thuyết minh lực lây bệnh cũng liền càng mạnh hơn.
“Ta đi chuẩn bị một chút dược liệu, nếu có thể thuận lợi tìm được người ôn dịch thì cũng có thể dùng!” Tống Đoàn Viên nói, nàng nhàn rỗi liền hoảng hốt, vẫn nên làm chút chuyện mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Tống Đoàn Viên muốn đi, khi trải qua bên người Kỷ Trường An, Kỷ Trường An vươn tay tới một phen kéo lấy cánh tay nàng.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, chuyển mắt nhìn Kỷ Trường An.
Kỷ Trường An ngước mắt nhìn Tống Đoàn Viên, thấp giọng nói: "Bảo ngươi nghỉ ngơi ngươi liền nghỉ ngơi đi, nếu ngươi suy sụp, ai tới xoa chân cho ta? Về phần chuẩn bị dược, ngươi cứ viết phương thuốc, ta sai người đi chuẩn bị! Hiện giờ Chu Cảnh Thiên và Hách thần y đều ở đây, không cần ngươi vất vả như thế!”
Tống Đoàn Viên rũ mắt nhìn bàn tay nam nhân đang nắm lấy tay nàng, lòng bàn tay nam nhân không ngừng cuồn cuộn truyền ấm áp cho nàng.
Tống Đoàn Viên cảm thấy mí mắt của chính mình thật là có chút nặng nề.
Nàng không nhịn được xoa xoa đôi mắt.
“Đi nghỉ ngơi trước đi!” Âm thanh Kỷ Trường An thực ôn nhu, vang lên ở bên tai Tống Đoàn Viên, phảng phất như có ma lực, làm Tống Đoàn Viên không nghĩ cự tuyệt.
Tống Đoàn Viên gật gật đầu, đi đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Vừa nằm xuống giường, Tống Đoàn Viên liền hôn mê qua đi.
Dọc theo đường đi lo lắng Điền Vượng Vượng bị bắt, còn phải chữa bệnh cho hắn, Tống Đoàn Viên đích xác rất mệt.
Kỷ Trường An ngồi ở bên này, nghe động tĩnh trong phòng Tống Đoàn Viên, chờ đến sau khi hoàn toàn yên tĩnh, hắn mới yên tâm, thay một thân y phục dạ hành đi ra khỏi phòng.
Bên ngoài thôn, Thẩm Lận đang mang theo người Ám Dạ Môn đi điều tra người ôn dịch.
“Có manh mối gì không?” Kỷ Trường An tiến lên thấp giọng hỏi.
Thẩm Lận sửng sốt một chút: "Công tử thân mình không phải không thoải mái sao?”
“Đã khá hơn nhiều!” Kỷ Trường An thấp giọng nói, cẩn thận hỏi tình huống với Thẩm Lận, lấy bản đồ ra nhìn nhìn,"Dù Xu Sắt Thái Tử tìm được người ôn dịch, cũng tuyệt đối sẽ không mang người ôn dịch về Xu quốc, cho nên rất có thể là từ bên này đem đến Thiên Thành; nếu là người của Trình Vương, cũng sẽ đi Thiên Thành, cho nên muốn tới muốn đi chỉ có con đường này!”
Thẩm Lận gật đầu: "Công tử nói đúng, thuộc hạ hiện tại sẽ tuyên bố ám dạ lệnh, chặn con đường này, chỉ là……”
Thẩm Lận ngước mắt hỏi: "Công tử thật sự nghĩ kỹ rồi? Nếu lại bại lộ thế lực của Ám Dạ Môn, sợ là sẽ khiến cho Hoàng Thượng hoài nghi!”