Lông mi Kỷ Trường An nhẹ nhàng động một chút.
“Mặc kệ là huyện chúa hay là công chúa, nàng chính là nàng!” Kỷ Trường An trầm giọng nói.
“Công tử nói đúng!” Thẩm Lận chạy nhanh chụp mông ngựa, "Xem tình thế trong triều hôm nay, Hoàng Thượng đối với Trình Vương điện hạ thập phần tín nhiệm, Thu Kim Hồng lại lập công lớn, công tử nói việc hôn nhân giữa Trình Vương điện hạ cùng Thu gia có phải gần hay không?”
Kỷ Trường An nhíu mày.
Lúc này ở Thu gia, Thu Kim Hồng cười đến không khép được miệng, Thu Ngọc Thừa và Thu Mâu Mâu ngồi hai bên cạnh hắn, Thu Trác Thị mang theo người thu xếp đồ ăn sáng.
Thu Kim Hồng tiếp nhận chung rượu Thu Ngọc Thừa đưa qua, chậm rãi uống lên, "Hiện giờ ta đại thắng trở về, Hoàng Thượng ban thưởng không ít thứ tốt, Thu phủ chúng ta hiện giờ nổi bật, hơn nữa Lương Vương bị cấm túc, hẳn là không thể từ giữa làm khó dễ, xem ra việc hôn nhân cùng Trình Vương cũng sẽ rất nhanh!”
Tay nắm đũa của Thu Mâu Mâu căng thẳng, chậm rãi buông đũa xuống.
“Làm gì?” Thu Kim Hồng không vui nhìn Thu Mâu Mâu, "Trình Vương điện hạ rốt cuộc nơi nào ủy khuất ngươi?”
Thu Trác Thị chạy nhanh kéo kéo vạt áo Thu Mâu Mâu ở dưới bàn, nàng thấp giọng nói: "Lão gia, từ sau sự tình lần trước, Hoàng Thượng không còn nhắc tới việc hôn nhân của hai vị Vương gia, lão gia nói xem, Hoàng Thượng có thể có suy tính khác hay không?”
“Trước đó là bởi vì Lương Vương ở giữa làm khó dễ, hiện giờ Lương Vương ngay cả binh quyền cũng không có, còn có thể làm được cái gì? Ta thấy thế cục trong triều càng ngày càng trong sáng!” Thu Kim Hồng nói, một bên ăn đồ ăn, một bên uống rượu, còn làm mộng đẹp trở thành nguyên soái khai quốc.
Hiện giờ bên cạnh Trình Vương chỉ có hắn là đắc lực nhất, về sau Trình Vương ngồi lên vị trí kia, tự nhiên hắn không thể thiếu vinh quang.
Thu Kim Hồng lia mắt nhìn hết thảy của hộ quốc công, ngẫm lại mấy năm trước hắn vẫn còn ở nông thôn, rất nhanh liền sẽ dưới một người trên vạn người!
Thu Trác Thị ngày ấy sau khi nghe Tống Đoàn Viên nói xong, suy nghĩ một buổi tối, cảm thấy Tống Đoàn Viên nói có chút đạo lý.
Lương Vương là hoàng tử, nói tiến vào đại lao liền tiến vào đại lao, nếu hoàn toàn đi vào cũng liền thôi, ngày thứ hai lại ra tới, có thể nhìn ra được, Hoàng Thượng đối với Lương Vương và Phàn quý phi vẫn có tình cảm.
Nàng nghe nói hiện tại Thục phi - mẫu phi của Trình Vương cũng không thể tiến cung đi gặp Hoàng Thượng, vạn nhất nước cờ này đi nhầm……
Thu Trác Thị tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng vẫn lưỡng lự, cũng liền nói: "Vậy chúng ta cứ từ từ, đợi Trình Vương bên kia an bài đi!”
Thu Kim Hồng gật gật đầu, liếc mắt nhìn Thu Mâu Mâu vẫn luôn cúi đầu một cái: "Mấy ngày nay con ở trong nhà chuẩn bị của hồi môn đi, không cần chạy nơi nơi, thu hồi tâm đi!”
Thu Mâu Mâu không nói gì, chỉ cắn chặt đôi môi đỏ.
Thu Mâu Mâu và Thu Ngọc Thừa ra tới đại sảnh.
Thu Ngọc Thừa nhìn thoáng qua Thu Mâu Mâu hỏi: "Tỷ, tỷ thật sự không nghĩ gả cho Trình Vương điện hạ sao? Kia chính là vị trí Trình Vương phi, tương lai nói không chừng còn có thể làm Hoàng Hậu!”
Thu Mâu Mâu cười lạnh: "Tỷ không xứng với Trình Vương điện hạ!”
Thu Ngọc Thừa thở dài: "Đệ biết tỷ thích Tống đại ca, nhưng huynh ấy cũng chỉ là một Trạng Nguyên, hiện giờ còn chưa có phẩm cấp, sao so sánh với Trình Vương điện hạ được, đó là một gầm cầu và một bầu trời! Hơn nữa Trình Vương điện hạ động tâm tư cưới tỷ, Tống Phúc Tin chưa chắc có lá gan lại thích tỷ!”
“Huynh ấy sẽ không, huynh ấy cũng không phải là loại tiểu nhân nịnh nọt, sợ hãi cường quyền, Tống nhị công tử phẩm hạnh cao khiết, tuyệt đối sẽ không bởi vì Trình Vương điện hạ là Vương gia mà từ bỏ tỷ!” Thu Mâu Mâu nói.
Thu Ngọc Thừa thở dài, "Tỷ tỷ, tỷ xác định sao?”
Thu Mâu Mâu khẽ cắn môi, gật gật đầu.