Tống Đoàn Viên hơi hơi mỉm cười: "Mộ tiểu thư khách khí, ta mở y quán, là làm ăn, Mộ tiểu thư mặc kệ là bị bệnh gì, nhỏ như lở loét chảy mủ, rụng tóc thối chân, lớn như tê liệt hôn mê, thiếu cánh tay thiếu chân, ta đều có thể nhìn!”
Tống Đoàn Viên vừa nói xong, liền có vài vị phu nhân cúi đầu cười rộ lên.
Mộ Vân Điệp lập tức đỏ mặt, đang định phát tác, liền nghe thấy âm thanh the thé của thái giám vang lên, Phàn quý phi tới.
Mộ Vân Điệp chỉ đành tạm thời nuốt cục tức này xuống.
Phàn quý phi tới, mọi người đứng lên chào hỏi, Tống Đoàn Viên cũng đi theo đứng lên hành lễ.
“Các vị phu nhân, tiểu thư an tọa đi!” Phàn quý phi cười tủm tỉm nói, "Từ lần trước sau sinh nhật của bổn cung, liền không có cử hành cung yến lớn như vậy, bổn cung mấy ngày nay muốn náo nhiệt một chút, vừa lúc thu hải đường trong vườn nở, nghĩ một mình vui không bằng cùng vui, liền mời mọi người đến liếc mắt xem một cái.”
“Quý phi nương nương, thu lệ hải đường mà hoàng thượng tặng nương nương đã nở hoa rồi ư? Thần thiếp nhớ rõ hoa hải đường kia to bằng miệng chén!” Lúc này, bên cạnh Tống Đoàn Viên có một vị phu nhân hơn ba mươi tuổi hỏi.
“Ngọc phu nhân nói đúng, thật là cây hải đường kia, là Hoàng Thượng năm đó ngự giá thân chinh, vì chúc mừng chiến thắng, đã đặc biệt chuyển trở về từ Thanh quốc, hiện giờ ngẫm lại, cũng đã hơn hai mươi năm. Hiện giờ cây hải đường kia càng ngày càng sum xuê, năm nay hoa nở cũng phá lệ đẹp!” Phàn quý phi nói.
“Nghe nói hoa hải đường này là Hoàng Hậu Thanh quốc gieo trồng cho con gái mới sinh ra, hiện giờ hoa hải đường tới chỗ chúng ta càng ngày càng sum xuê, không phải tỏ rõ vương triều Thiên Cơ của chúng ta càng ngày càng sum xuê sao!” Lại có một phu nhân khác nói.
“Lưu phu nhân không hổ là tài nữ đứng đầu Thiên Thành năm đó, rất biết ăn nói!” Ngọc phu nhân cười nói.
“Đúng vậy, bằng không sao sẽ khiến cho Lưu thị lang yêu quý kính trọng như thế! Lưu thị lang chính là Trạng Nguyên lang năm đó, kia chính là đại tài tử!” Phu nhân kia còn nói thêm.
“Nói về Trạng Nguyên lang, nghe nói Trạng Nguyên lang năm nay bộ dáng rất khá, lại có học vấn, cũng không biết nữ tử nhà ai có phúc khí, sẽ gả cho hắn!” Ngọc phu nhân liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái.
Tống Đoàn Viên nghe có người nhắc tới con trai nhà mình, cũng liền ngước mắt nhìn mọi người một cái, vừa lúc đối thượng với ánh mắt của Ngọc phu nhân.
Tống Đoàn Viên trước đó chưa từng gặp qua vị Ngọc phu nhân này, cũng không biết là lai lịch gì, chỉ nhàn nhạt cười cười.
“Mẫu thân của Trạng Nguyên lang không phải ở chỗ này sao, chúng ta tò mò liền hỏi một chút đi!” Vị phu nhân vừa rồi tiếp lời kia cũng nhìn về phía Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên vốn định ăn xong bữa cơm này, mau chóng lừa dối qua đi, không nghĩ tới thế nhưng lập tức trở thành mục tiêu, nàng chuyển mắt nhìn về phía Phàn quý phi.
Phàn quý phi nhìn Tống Đoàn Viên cười nói: "Hóa ra ngươi chính là huyện chúa Thanh Sơn do đích thân Hoàng Thượng phong, thật đúng là không giống trong tưởng tượng của bổn cung, ngươi thoạt nhìn còn quá trẻ, thế nhưng có con trai lớn như vậy? Ngày thường dùng cái gì bảo dưỡng thế?”
Phàn quý phi vừa hỏi, tất cả mọi người đều nhìn về phía Tống Đoàn Viên.
Mộ Vân Điệp hận đến muốn xé nát cả khăn tay, Tống Đoàn Viên rõ ràng chỉ là một thôn phụ, hiện giờ ngồi cao hơn nàng, còn lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người!
Tống Đoàn Viên vội nói: "Thật không có bí quyết bảo dưỡng gì, chỉ là tập yoga, sau giờ Dậu không ăn cơm, bảo trì tâm thái lạc quan!”
“Yoga là cái gì?” Tất cả mọi người đều đầy mặt nghi hoặc.
Phàn quý phi cười hỏi: "Yoga này đúng là chưa từng nghe nói qua, là thứ gì vậy?”
Tống Đoàn Viên không tiện giải thích, cũng liền nói: "Để thần thiếp biểu thị một chút cho Quý phi nương nương được không?”
Phàn quý phi gật gật đầu.