Tống Đoàn Viên cười nói: "Ta không phải lo lắng Chu trưởng quán sẽ đoạt khách hàng của ta, kỳ thật ta qua chút thời gian nữa cũng tính toán trở về trấn Thanh Sơn, y quán ở Thiên Thành giao cho Chu trưởng quán cũng tốt!”
Tống Đoàn Viên vừa nói lời này, ngoại trừ Vương Ngọc Lan và Tống Phúc Tin đã biết trước ý tưởng của Tống Đoàn Viên, cả nhà đều có chút giật mình, đặc biệt là Chu Tế Tân, hắn vội vàng hỏi: "Nương hiện giờ là huyện chúa Thanh Sơn, lại ở Thiên Thành tổ chức y quán, nghe nói bởi vì sự tình ôn dịch, việc làm ăn của y quán cũng không tồi, vì sao muốn trở lại trấn Thanh Sơn?”
“Nương, có phải bởi vì sự tình của con hay không ?” Tống Phúc Quý không nhịn được hỏi, "Nương, là con mang cho nương thêm phiền toái!”
“Cũng không phải là như vậy, chỉ là ta cảm thấy ở trấn Thanh Sơn tự tại hơn một ít!” Tống Đoàn Viên nhìn nhìn Tống Phúc Tin, "Nhị đệ của con ở bên này đã ổn định, ta cũng liền an tâm, chúng ta cùng nhau trở về trấn Thanh Sơn.”
Chu Tế Tân nhìn thoáng qua Tống Đại Cát.
Chu Tế Tân là muốn lưu lại Thiên Thành giúp Chu trưởng quán.
Tống Đoàn Viên nhìn thấy biểu tình giữa Chu Tế Tân và Tống Đại Cát, cũng liền nói: "Đại Cát, nếu con đã thành thân, vậy đi theo Tế Tân, nếu nguyện ý lưu lại liền lưu lại đi!”
Tống Đại Cát nhìn thoáng qua Chu Tế Tân: "Nương, chúng con sẽ thương lượng!”
Tống Đoàn Viên gật gật đầu, người một nhà ăn cơm.
Vịt phú quý, hành tây xào thịt dê, ba chỉ heo quay, đều là đồ ăn chiêu bài của Thiên Phúc Lâu, lại xứng với đồ ăn sơn dã, hoa bí rán, món ăn Tống gia có thể nói là phong phú.
Lúc này, ở Kỷ gia, Kỷ Trường An cầm đũa gắp đồ ăn một lát liền buông xuống.
“Công tử, vẫn không ăn uống được sao?” Đại Sơn nhìn thoáng qua đồ ăn không được động đến mấy, "Đây đã là đầu bếp thứ mười, là từ Ngự Thiện Phòng của Trình Vương điều tới!”
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: "Không cần hắn lo lắng như thế!”
Đại Sơn thở dài: "Công tử nói xem, trước khi Tống đại phu tới, công tử không phải vẫn luôn ăn được đồ ăn của Diêu bà tử sao, sao chỉ ăn đồ ăn của Tống đại phu một lần, liền không ăn được đồ ăn của người khác nữa vậy? Công tử, Tống đại phu không phải thả thứ gì vào đồ ăn chứ? Tiểu nhân nghe nói có một loại hoa gọi là anh túc, hạt giống dùng để nấu đồ ăn, người ta sẽ dễ dàng bị nghiện, sau khi ăn cái kia xong, lại ăn thứ khác liền không có hương vị, công tử nói, Tống đại phu có phải……”
Kỷ Trường An lạnh lùng trừng mắt Đại Sơn một cái, Đại Sơn ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Kỷ Trường An buông đũa xuống, đi hậu viện, đi qua chỗ tường viện đã tháo bỏ, tùy ý đi đi lại lại trong Lưu gia, trong lòng lại tất cả đều là nghĩ đến Tống Đoàn Viên.
Thật sự là không nhịn được, Kỷ Trường An búng tay một cái, một ám vệ áo đen xuất hiện ở trước mặt Kỷ Trường An.
“Như thế nào?” Kỷ Trường An hỏi, "gần đây có động tĩnh gì không?”
“Gần đây huyện chúa Thanh Sơn và Lam quận vương phi có chút đi lại, huyện chúa Thanh Sơn nhờ Lam quận vương phi tiến đến hộ Quốc công phủ cầu hôn, nhưng hộ Quốc công phu nhân đã cự tuyệt!” Ám vệ nói.
Kỷ Trường An sau đó mới nhớ lại, hắn trước kia tựa hồ đã nhìn thấy Tống Phúc Tin và Thu Mâu Mâu ở bên nhau, xem ra Tống Phúc Tin vẫn không bỏ xuống được Thu Mâu Mâu.
“Lam quận vương……” Kỷ Trường An trầm ngâm một chút, "Đưa thiếp đi, bản công tử muốn đi bái phỏng Lam quận vương một chút!”
Ám vệ chạy nhanh đáp lời.
Thu Trác Thị đã nhiều ngày khổ sở đến không được.
Thu Nghênh Song đính hôn cùng đại công tử Lưu thị lang gia, trong phủ muốn mở tiệc chiêu đãi khách khứa, Thu Kim Hồng thế nhưng sai quản gia chuẩn bị dựa theo quy chế của đích nữ, khiến Thu Trác Thị tức giận đại náo ầm ĩ, cuối cùng Thu Kim Hồng tuy rằng ngoài miệng đáp ứng, nhưng vẫn muốn mở yến hội một ngày, nói là phải cho Lưu thị lang gia mặt mũi.