Sáng sớm hôm nay, quận vương phi cho người truyền tin tới, nói là việc hôn nhân này đã thành, ý chỉ của Thái Hậu đã tới hộ Quốc công phủ!
Thái Hậu…… Tống Đoàn Viên đã tiến cung vài lần, chưa từng có nghe nói trong cung có Thái Hậu, hơn nữa, nàng lại không quen biết Thái Hậu, Thái Hậu sao lại chịu giúp nàng việc lớn như vậy? Nếu là nể mặt mũi quận vương phi……
Dù có xem ở mặt mũi quận vương phi, Tống Đoàn Viên cũng thấy ân tình này có hơi chút thái quá.
Tống Đoàn Viên không rảnh lo Tống Phúc Tin đang vui mừng đến sắp mất đi lý trí, lập tức sai người đưa thiệp đến quận vương phủ.
Trong chốc lát, quận vương phủ cũng hồi âm, nói là quận vương phi không gặp Tống Đoàn Viên, chỉ nói chuyện này không cần cảm tạ nàng.
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, đây là có ý gì?
Ngày thứ hai, ngạch cửa Tống gia gần như bị các phu nhân tiến đến bái phỏng đạp vỡ.
Tống Đoàn Viên bị các phu nhân không quen biết vây quanh, trên mặt chỉ có thể cười theo, cũng may, mấy ngày nay Tống Đại Cát đi theo Chu Tế Tân cũng coi như là gặp qua một ít việc đời, giúp nàng chia sẻ không ít.
“Phu nhân, Mộ tiểu thư cầu kiến!” Lúc này Giang Long tiến đến nói.
Tống Đoàn Viên nhíu mày, Mộ Vân Điệp này tới làm gì?
“Không gặp!” Tống Đoàn Viên nói.
Nàng không nghĩ bởi vì Mộ Vân Điệp mà làm hỏng hứng thú của nàng.
Giang Long gật gật đầu, đang định đuổi Mộ Vân Điệp đi, liền thấy Mộ Vân Điệp đã xông vào.
“Tống Đoàn Viên, ngươi muốn lợi dụng Kỷ Thập Nhất tới khi nào?” Mộ Vân Điệp vừa tới đã trầm giọng hỏi.
Mộ Vân Điệp vừa làm ầm ĩ, các vị quý phu nhân đều nhìn lại đây.
Giang Long tiến lên liền phải không khách khí với Mộ Vân Điệp.
Tống Đoàn Viên vội vàng ngăn Giang Long lại, trầm giọng hỏi: "Ta lợi dụng Kỷ công tử như thế nào?”
Mộ Vân Điệp cười lạnh: "Chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ bằng một Vương gia nhàn tản Lam quận vương, có thể gặp được Thái Hậu hàng năm lễ Phật sao? Hoàng Thượng muốn gặp Thái Hậu cũng không dễ dàng như vậy, chỉ bằng Lam quận vương kia?”
Tống Đoàn Viên quay đầu nhìn xung quanh, đã có vài vị quý phu nhân dựng lỗ tai lên nghe.
Tống Đoàn Viên trầm giọng nói: "Chúng ta đi vào bên trong nói!”
Mộ Vân Điệp không muốn đi.
Tống Đoàn Viên vẫn lôi kéo Mộ Vân Điệp vào trong phòng.
“Ngươi rốt cuộc là có ý gì?” Tống Đoàn Viên hỏi, "Chuyện này có quan hệ gì với Kỷ công tử?”
“Ngươi có biết phụ thân của Thập Nhất đã chết như thế nào không?” Mộ Vân Điệp trầm giọng hỏi.
Tống Đoàn Viên nhíu mày, khó hiểu vấn đề này cùng việc hôn nhân của Tống Phúc Tin có quan hệ gì?
“Phụ thân của Kỷ Thập Nhất là Hoàng Thượng và Thái Hậu phái người giết chết, chính là nói, phụ thân Kỷ Thập Nhất chết có quan hệ cùng hoàng gia, đây cũng là lý do, Kỷ Thập Nhất tuy rằng là hoàng thân, nhưng vẫn luôn không muốn vào triều, chính là bởi vì ngươi, hắn thế nhưng tiến đến Tây Sơn cầu Thái Hậu, nhờ Thái Hậu hạ một đạo ý chỉ này! Tống Đoàn Viên, ngươi có tài đức gì!” Mộ Vân Điệp tức giận đến run rẩy cả người, móng tay đều phải cắm vào trong thịt.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, là Kỷ Trường An đi cầu ý chỉ của Thái Hậu? Vì sao?
“Ngươi xác định sao?” Tống Đoàn Viên hỏi.
“Ngươi còn hỏi ta xác định sao?” Mộ Vân Điệp cười lạnh, "Ngoại trừ Kỷ Thập Nhất, còn ai có thể cầu ra được ý chỉ này?”
Tống Đoàn Viên thấp giọng nói: "Nếu là ngươi phỏng đoán, đó chính là không có chứng cứ, chuyện này ta sẽ tự mình đi hỏi Kỷ công tử!”
Tống Đoàn Viên nói xong, cũng liền tiễn khách: "Ta hôm nay vội, liền không giữ Mộ tiểu thư!”
Giang Long tiến đến, ý bảo Mộ Vân Điệp đi ra ngoài.
Mộ Vân Điệp gắt gao mà nhìn chằm chằm Tống Đoàn Viên: "Tống Đoàn Viên, ngươi không cần đắc ý, một ngày nào đó khắp thiên hạ đều sẽ biết gièm pha của các ngươi!”