Tống Đoàn Viên nhớ rõ trước kia ở trên mạng đã từng nhìn thấy một loại kỹ thuật thêu, gọi là thêu hắc tuyến, chính là giống như phác hoạ trong nghệ thuật hội họa, là một loại kỹ thuật chủ yếu dùng sợi chỉ màu đen tới hoàn thành thêu thùa, dùng sợi tơ màu trắng hoặc màu xám trắng thêu thùa trên đáy vải, có đôi khi dùng sợi chỉ kim loại cùng sợi chỉ màu sắc rực rỡ để tăng thêm sự sống động, dùng sợi chỉ xoắn vững chắc thêu nhiều lớp, đồ án so với thêu chỉ thường càng đẹp mắt, càng lập thể hơn.
Tống Đoàn Viên, Tống Song Hỉ và Tống Tiếu Tiếu sau khi giải quyết xong vấn đề nhuộm màu đen cho chỉ, lại nói ý nghĩ của chính mình, để Tống Tiếu Tiếu dùng tài nghệ thêu thùa hiện có, kết hợp với kỹ thuật thêu hắc tuyến.
Tống Tiếu Tiếu thập phần cảm thấy hứng thú, mãi cho đến khi đã khuya vẫn luyện tập.
Ba ngày sau, là ngày thu sản phẩm thêu tỷ thí, Tống Đoàn Viên đưa Tống Tiếu Tiếu đi nộp sản phẩm thêu Đại Hắc.
“Đây là cái gì?” Tống Tiếu Tiếu vừa giao sản phẩm thêu lên, ma ma thu sản phẩm thêu liền không nhịn được cười ra tiếng, còn dùng ngón tay gẩy đẩy bộ lông lập thể của Đại Hắc một chút, "Đây là cái rách nát gì?”
Khuôn mặt nhỏ của Tống Tiếu Tiếu lập tức liền trắng.
Tống Đoàn Viên nhíu mày, trầm giọng nói: "Các ngươi là thu sản phẩm thêu, lại không phải giám khảo tỷ thí, sản phẩm thêu của cháu gái ta còn chưa tới phiên ngươi xoi mói!”
Ma ma kia ngẩn ra, ngước mắt, đang muốn nói cái gì, lúc này quản gia phủ Trình vương tiến đến, nhận ra Tống Đoàn Viên, vội nói: "Hóa ra là huyện chúa Thanh Sơn, bà tử không hiểu chuyện, mong huyện chúa không lấy làm phiền lòng!”
Tống Đoàn Viên nhàn nhạt nói: "Thật là không hiểu chuyện, bà tử như vậy chính là phá hư thanh danh của phủ Trình vương, quản gia, ngài vẫn nên quản giáo nhiều hơn đi!”
Quản gia cười hì hì chạy nhanh đáp lời. Tống Đoàn Viên nắm tay Tống Tiếu Tiếu rời đi.
Dọc theo đường đi, Tống Tiếu Tiếu không ngừng ngẩng đầu nhìn Tống Đoàn Viên, trong ánh mắt tất cả đều là sùng bái.
“Làm sao vậy?” Tống Đoàn Viên thấy nàng tựa hồ có chuyện muốn nói, cũng liền ngồi xổm xuống nhìn Tống Tiếu Tiếu.
“Bà nội, bà thật lợi hại!” Hai mắt Tống Tiếu Tiếu vụt sáng lên, nói, "Ngay cả đại quản gia kia cũng sợ bà!”
“Bởi vì ta có lý, hơn nữa ta cảm thấy Tiếu Tiếu của chúng ta thêu Đại Cẩu rất đẹp, sinh động như thật, thêu ra được sự dũng mãnh của Đại Hắc!” Tống Đoàn Viên sửa sửa bím tóc của Tống Tiếu Tiếu nói, "Là sản phẩm thêu khác biệt!”
Tống Tiếu Tiếu gật gật đầu, ôm lấy Tống Đoàn Viên: "Bà nội, cháu rất thích bà!”
Tống Đoàn Viên thở dài, ở hiện đại, nếu nàng kết hôn bình thường, có lẽ có thể có con gái lớn bằng Tiếu Tiếu, hiện giờ một ngụm một chữ bà nội……
Thôi thôi, nhận mệnh đi!
Tống Đoàn Viên dắt tay Tống Tiếu Tiếu về nhà, khi trải qua Thiên Phúc Lâu, không nhịn được ngước mắt nhìn thoáng qua.
Kỷ Trường An cũng không biết lúc này đang vội cái gì, không biết có ở Thiên Phúc Lâu không……
Tống Đoàn Viên cũng chỉ là nghĩ nghĩ, dưới chân không có tạm dừng, nắm tay Tống Tiếu Tiếu rời đi.
Giờ phút này, trên Thiên Phúc Lâu, Kỷ Trường An đang cùng Thẩm Lận nói chuyện, đột nhiên, phảng phất trong lòng có cảm ứng, hắn liếc mắt nhìn xuống phía dưới một cái, vừa lúc nhìn thấy Tống Đoàn Viên nắm tay Tống Tiếu Tiếu rời đi, trong lòng hắn vừa động, có một loại xúc động muốn đuổi theo, nhưng ngẫm lại tình trạng hiện tại gặp phải, lại chỉ có thể nhịn xuống.
Hiện giờ Trình Vương vẫn còn đang điều tra sự tình Nhị Nhân, hắn vẫn không cần hành động thiếu suy nghĩ, hấp dẫn lực chú ý của Trình Vương đến trên người Tống Đoàn Viên.
Thẩm Lận cũng thấy được Tống Đoàn Viên, liền nói: "Vừa rồi người của chúng ta nhìn thấy Tống đại phu đi phủ Trình vương!”