Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 93 - Chương 93. Đi Ra Tống Gia Thôn (1/2)

Chương 93. Đi ra Tống gia thôn (1/2) Chương 93. Đi ra Tống gia thôn (1/2)

Nơi chân tường có trồng một ít hoa cẩm tú cầu, thời tiết tháng 3, nở đến diễm lệ, con đường nhỏ giữa sân được lát bằng phiến đá xanh, vẫn luôn kéo dài đến nhà chính.

Tòa nhà này, từ bên ngoài nhìn không lớn, chỉ có ba gian phòng, nhưng mỗi gian phòng lại sâu, mặt sau còn có hậu viện.

Tống Đoàn Viên vốn dĩ đã hạ quyết tâm muốn phủi sạch quan hệ với Kỷ Trường An, nhưng vừa thấy toà nhà này liền không dịch nổi chân.

Ở hiện đại, cha mẹ nàng chữa ung thư cho nàng, đã bán hết xe và nhà, cha mẹ nàng đều chỉ nằm trên ghế bệnh viện, hiện giờ nhìn căn nhà này, nàng tràn ngập cảm giác gia đình, thế nhưng không bỏ đi được.

“Như thế nào, tòa nhà này không tồi đi?” Hách Ly Cung đắc ý khoanh tay.

Tống Đoàn Viên gật gật đầu.

“Nhớ rõ lời đã đáp ứng với ta!” Hách Ly Cung chớp chớp mắt.

Tống Đoàn Viên cầm túi tiền, lấy ra ngân phiếu trị giá hai mươi lượng bạc, giao cho Hách Ly Cung.

Hách Ly Cung lấy ngân phiếu kia, hỏi lại: “Phương thuốc của thập bảo đan đâu?”

“Lát nữa ta sẽ viết cho ngươi!” Tống Đoàn Viên nói.

Hách Ly Cung gật đầu.

Kỷ Trường An khoanh tay ở trước người, nhìn Hách Ly Cung và Tống Đoàn Viên thấp giọng nói chuyện gì đó, ánh mắt sâu thẳm, thâm trầm khó nói.

Mộ Vân Điệp thấp giọng nói: “Hách đại ca tựa hồ đối với vị Tống đại nương kia không tồi. Không nghĩ tới vị Tống đại nương kia thế nhưng còn trẻ tuổi như vậy, thoạt nhìn tựa hồ tuổi cũng tương đương Hách đại ca, nếu không phải đã thành thân có gia nghiệp, cũng xứng đôi cùng Hách đại ca!”

Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Nhìn mặt ngoài đích xác là thực xứng đôi!”

Mộ Vân Điệp ngước mắt, khóe môi nhếch lên: “Kỷ ca ca cũng cho rằng như vậy?”

“Đáng tiếc Hách Ly Cung thích nam nhân!” Kỷ Trường An nhàn nhạt nói xong, xoay người rời đi.

Mộ Vân Điệp sửng sốt, Hách Ly Cung thích nam nhân? Bảo sao nhiều năm như vậy, Hách Ly Cung cũng không thành thân!

Nhận thấy Kỷ Trường An ở cửa đã đi rồi, Tống Đoàn Viên sau đó mới lén lút thở phào nhẹ nhõm.

Không biết vì sao, nhìn cặp mắt kia của Kỷ Trường An, Tống Đoàn Viên liền cảm thấy lo sợ.

Trong phòng chỉ có bàn ghế và giường đơn giản, nhưng đối với Tống Đoàn Viên tới nói cũng đã đủ, thực vừa lòng.

Ngồi xuống, tiếp nhận bút mực nghiên giấy do Hách Ly Cung chuẩn bị, Tống Đoàn Viên viết phương thuốc thập bảo đan.

Hai mắt Hách Ly Cung đều tỏa sáng.

Gấp phương thuốc xong, Hách Ly Cung vừa lòng đi trở về.

Tống Đoàn Viên nhìn bốn phía, lại nhìn khế nhà trong tay một cái, không thể tưởng được tới cổ đại không đến một tháng liền có căn nhà riêng của chính mình, trong lòng nàng liền vô cùng ngọt ngào.

Có lẽ, chờ giải quyết xong sự tình Tống gia, nàng sẽ có thể ở trong căn nhà nhỏ này, sống cuộc đời của riêng mình!

Tống Đoàn Viên thu thập đơn giản một chút, mắt thấy sắp tối, nàng chạy nhanh đến cửa thị trấn ngồi xe bò trở về.

Ở trên đường về nhà, khóe miệng Tống Đoàn Viên luôn nhếch lên, không khép lại được, khi xuống xe, như cũ lại cho Ngưu đại bá thêm mấy văn tiền.

“Tống đại nương thoạt nhìn tâm tình thực tốt!” Ngưu đại bá nói chuyện phiếm hai câu cùng Tống Đoàn Viên.

Tống Đoàn Viên cười cười, xoay người liền nhìn thấy nhóm người Tống Phúc Quý đang đứng chờ nàng.

Tống Phúc Quý tiến lên, thấy Tống Đoàn Viên ôm nhiều sách như vậy, chạy nhanh tiếp nhận.

Tống Đoàn Viên đáp ứng chưởng quầy làm mấy đơn thuốc, cho nên tính toán ở nhà một bên đọc sách một bên chế dược, chỉ mang ba bốn cuốn sách về.

“Nương, đây là sách mua cho lão nhị sao?” Tống Phúc Quý hỏi.

Tống Đoàn Viên lắc đầu: “Ta muốn xem, đây đều là sách y học!”

Tống Phúc Quý sửng sốt, nương hắn từ khi nào lại thích đọc sách?

Bình Luận (0)
Comment