"Nhị Nhân kia tựa hồ là hậu đại thần tiễn gia tộc Thanh quốc, nghe nói tiểu tử này còn cầm cung thần của thần tiễn gia tộc đi tham gia tỷ thí Võ Trạng Nguyên, xem ra tiểu tử này không biết sự tình của gia tộc chính mình. Còn có một người tên là Hoàng Bưu Long, tựa hồ là đại quốc công của Thanh quốc, cũng bị Trình Vương nhốt lại, không biết sự tình Tống gia có quan hệ cùng người này hay không!" Thị vệ nói.
"Ý của ngươi là, Trình Vương gây phiền toái cho Tống gia, là hoài nghi Tống gia có quan hệ cùng Thanh quốc?" Lương Vương hỏi.
Thị vệ nghĩ nghĩ nói: "Hẳn là vậy!"
Lương Vương nhíu mày, không nhịn được lại cười lạnh lên: "Trình Vương a Trình Vương, đây là muốn bắt lấy Thập Nhất, không có biện pháp khác, cho nên mới xuống tay với Tống Đoàn Viên, trách không được lần trước Thập Nhất tiến đến tìm bổn vương, hóa ra hai người đã sớm trở mặt! Một khi đã như vậy, vậy bổn vương liền giúp Thập Nhất, dù sao bổn vương cũng không có hại!"
Lương Vương phân phó thị vệ: "Nghĩ biện pháp cứu tất cả những người đó ra!"
Thị vệ sửng sốt một chút: "Vương gia, nhưng những người đó có quan hệ với Thanh quốc, vạn nhất chuyện này bị tiết lộ, Vương gia sẽ bị gán cho tội danh cấu kết với dư nghiệt tiền triều……"
Lương Vương cười lạnh nói: "Dư nghiệt tiền triều? Người Thanh đã bị diệt vong hơn hai mươi năm, tên hậu đại ngu ngốc của thần tiễn tướng quân còn cầm cả cung thần đi khảo Võ Trạng Nguyên của vương triều Thiên Cơ, ngươi cảm thấy tiền triều này còn có cơ hội xoay người? Đều là cái cớ để lão bát ép Kỷ Thập Nhất giúp hắn thôi, bổn vương mang người đi, vừa giúp được Tống Phúc Tin, cũng giúp được Thập Nhất, vừa lúc cũng làm lão bát không thoải mái, một mũi tên trúng ba mục tiêu, có cái gì không tốt?"
Thị vệ chỉ đành đáp lời.
Buổi tối, phủ Trình vương thế nhưng bị cháy, ngay khi mọi người vội vàng cứu hoả, tất cả con tin trong địa lao Trình Vương đều không thấy đâu.
Nơi cháy chính là phòng sách của Trình Vương, Trình Vương thập phần sốt ruột, bởi vì bên trong để rất nhiều cơ mật, chờ đến khi Trình Vương đuổi tới, lửa ở phòng sách đã được dập tắt.
Trình Vương vội vàng thu thập văn kiện quan trọng, đồng thời cũng nghe được sự tình người ở địa lao bị đánh lén.
Ánh mắt Trình Vương tối sầm lại, ném văn kiện thu thập nửa ngày trong tay xuống trên bàn.
"Hay cho một chiêu điệu hổ ly sơn!" Trình Vương giọng căm hận nói.
"Vương gia, Hoàng Bưu Long và đám người Nhị Nhân kia, tất cả đều không thấy!" Sách Lụa chạy nhanh tiến lên nói.
"Người này còn hiểu biết cấu tạo địa lao như vậy!" Trình Vương nhíu mày.
Đám người Nhị Nhân và Điền Thất bị nhốt ở địa lao, nhưng địa lao của phủ Trình vương còn có tầng thứ hai, Hoàng Bưu Long kia quan trọng như vậy, Trình Vương nhốt hắn ở tầng thứ hai, chính là không nghĩ tới, vẫn bị người cứu đi.
Sách Lụa do dự một chút: "Kỷ công tử không phải đã ra khỏi thành đi hai bờ sông Hoàng Hà xử lý sự tình bạo động sao? Chẳng lẽ, trước khi hắn đi đã an bài người?"
Trình Vương lắc đầu: "Tòa vương phủ này trước kia là nhà riêng của Lương Vương, sau khi Lương Vương làm sai chuyện, liền dùng nhà riêng lấy lòng phụ hoàng, địa lao kia cũng là Lương Vương phái người đào, cho nên nếu ta đoán không sai, là Lương Vương động tay!"
Sách Lụa nhíu mày: "Lương Vương và Kỷ công tử thật sự liên hợp sao?"
Ánh mắt Trình Vương tối sầm lại: "Hiện tại mất đi những người này, sợ là có nói cho phụ hoàng thân phận của Tống Đoàn Viên, phụ hoàng cũng sẽ không tin!"
Sách Lụa bất đắc dĩ thở dài: "Trong những người này, người duy nhất có thể biết thân phận của Tống Đoàn Viên chính là Hoàng Bưu Long, ai biết tên Hoàng Bưu Long này miệng lại cứng như vậy, thế nhưng thấy chết không sờn, cho tới bây giờ một chữ cũng không có nói ra!"
Trình Vương cười lạnh: "Kỷ Thập Nhất cho rằng bổn vương như vậy sẽ không có chứng cứ sao?"
Sách Lụa sửng sốt, hỏi: "Ý Vương gia là……"