Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 517 - Chương 517: Mục Tiêu

Chương 517: Mục tiêu Chương 517: Mục tiêuChương 517: Mục tiêu

Sau khi nhận được tin nhắn, Hòe Dật ngây người ra một chút, nhưng vẫn mở WeChat, trong danh sách xuất hiện một người có tên là Ngân Thương Tiểu Lang Quân, yêu cầu thêm mình làm bạn bè.

Sau khi chấp nhận yêu cầu, bên kia đã gửi một đoạn video.

Bấm vào video, theo nội dung tiến triển, biểu cảm của Hòe Dật thay đổi mạnh mẽ, cho đến cuối video anh ta vẫn chưa thể bình tĩnh lại.

Anh ta chuyện động cái cổ vốn đã cứng ngắc của mình, chậm rãi quay đầu lại, đột nhiên phát hiện ra Chủ nhiệm Tề đang đứng bên cạnh mình, nhìn anh ta với biểu cảm quỷ dị.

Thời gian như đứng yên tại thời khắc này.

"Thình thịch."

"Thình thịch."...

Khoảnh khắc bốn con mắt chạm nhau, Hòe Dật nghe thấy nhịp tim của chính mình.

Khi anh ta ở bên bạn gái, trái tim cũng không đập mạnh đến mức đó.

Hòe Dật lập tức cất điện thoại đi, cười hề hề với Chủ nhiệm Tề: "Vừa rồi... đều là hiểu lầm, tôi đùa với anh chút thôi. Cái tát đó không làm anh đau chứ."

Chủ nhiệm Tề nhìn chằm chằm vào Hòe Dật, đôi mắt bắt đầu từ từ trợn lên, biến thành một đôi mắt trắng dã như mắt cá chết.

Hòe Dật cảm thấy dưới chân lạnh buốt, xông thẳng lên đỉnh đầu.

Khuôn mặt của Chủ nhiệm Tề bắt đầu vặn vẹo, cơ bắp và xương cốt đang chuyển động, xuyên qua lớp da có thể nhìn thấy xương bên dưới đang chậm rãi chuyển động.

Điều đáng sợ hơn nữa là cơ thể quấn trong áo gió của Chủ nhiệm Tề cũng đang thay đổi.

Nhiều vật tròn quằn quại dưới áo gió, chằng mấy chốc, cúc áo gió được cởi ra, khuôn mặt người hiện ra từ dưới áo sơ mi trắng.

Có những khuôn mặt đủ kích cỡ, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều há hốc miệng như đang gầm lên.

Lúc này Hòe Dật cảm giác như có hơn chục... không, thậm chí có tới hàng chục ác quỷ ẩn náu trong cơ thể Chủ nhiệm Tẩ!

Và những linh hồn ác quỷ này sắp thoát ra khỏi cơ thể kia. "Mẹ kiếp!" Hòe Dật nhịn không được nữa, ở thời khắc sinh tử mấu chốt này anh ta không còn gì để nương tay, lập tức mở cửa trong cơ thể, gọi người giúp đỡ ra.

Cánh tay kỳ lân xuất hiện, phồng lên như thổi không khí, ngay lúc vảy đỏ nhạt bao phủ cánh tay, Hòe Dật đã giáng xuống một cái tát.

Vẫn là vị trí cũ nhưng sức mạnh lại lớn hơn gấp trăm lần.

Khuôn mặt của Chủ nhiệm Tề dần dần thối rữa, đôi môi rơi ra, làn da thối nát dính đầy máu thịt dán trên mặt, cứ thế buông thống xuống.

Một mắt đã mục nát trong hốc mắt, còn mắt kia thì lủng lằng như có thể rơi ra bất cứ lúc nào.

Đây nào phải người?

Rõ ràng là một xác chết đã bị thối rữa trong một khoảng thời gian không xác định.

Cái tát này đã gây ra một vết lõm lớn trên khuôn mặt quỷ, một mảnh hộp sọ bị vỡ.

Mủ hôi thi thoảng rỉ ra dọc theo các vết nứt.

Con mắt duy nhất còn sót lại cũng rơi ra, treo lủng lằng trên mặt, bị dính vài sợi máu.

Cột sống ở cổ bị vặn mạnh, mặt quỷ nghiêng qua vai, vẫn hướng về phía Hòe Dật.

"Khanh khách, khanh khách -"

Mặt quỷ đang mỉm cười, quỷ dị lại tà ác.

Giây tiếp theo,"Chủ nhiệm Tề" nghiêng đầu, mặc áo gió rách nát, bước đi quỷ dị lao về phía Hòe Dật.

Hòe Dật nói một tiếng "mẹ kiếp" rồi chạy về phía hành lang nơi Giang Thành biến mất trước đó.

"Cộp."

"Cộp.....

Tiếng bước chân đuổi theo anh ta ở phía sau cách đều nhau, nhưng khoảng cách lại không hề giãn ra, một bước của con quỷ có lẽ bằng bảy tám bước của anh ta.

Bây giờ nghĩ đến biểu hiện trước đó của Giang Thành, Hòe Dật muốn giơ cánh tay kỳ lân lên tự tát mình một cái.

Đứa trẻ Giang Thành này bụng đầy xấu xa, cũng không sợ mang quả báo đến cho người nhà sao! "Giang Thành!" Giọng nói chói tai của Hòe Dật vang vọng trong bệnh viện trống rỗng: "Mau ra đây cứu tôi, nếu như... nếu như cánh cửa của tôi bị nó nuốt chửng, anh nhất định cũng sẽ chết ở đây!"

"Cửa trong cơ thể nó không phải là thứ mà anh và tôi có thể đối phó được. Nó không biết đã nuốt chửng bao nhiêu người rồi."

"Cửa trong cơ thể Hạng Nam đã bị ăn mòn hoàn toàn, lời nguyền rủa đã bộc phát, nó hiện tại chính là một cánh cửa di động!"

"Mục tiêu của nó là chúng ta!"

"Cái nó muốn là cánh cửa bên trong chúng ta!"

"Giang đại ca!" Hòe Dật chú ý tới tiếng bước chân phía sau càng ngày càng gần, liền kêu lớn: "Cứu tôi với!"

Lúc này, Giang Thành đang trốn ở trong góc trốn lúc trước, chăm chú chú ý đến chuyện đang xảy ra ở chỗ Hòe Dật.

Lâm Uyển Nhi không có ở đây, Giang Thành đã yêu cầu cô rời đi trước.

Đi lên tầng tìm Dụ Ngư và Tào Dương.

Dù sao có một số chuyện hắn không muốn Lâm Uyển Nhi biết, mọi chuyện đã phát triển đến mức không thể khống chế được rồi.

Bây giờ Chủ nhiệm Tề thật đã rơi vào tay kẻ đứng sau cửa của Hạng Nam.

Những gì họ phải đối mặt tiếp theo có hai kết quả.

Thứ nhất, Chủ nhiệm Tề đã chết rồi, nghi thức khởi động, nhiệm vụ đã thất bại.

Thứ hai, Chủ nhiệm Tề bị quỷ giam cầm, anh ta không bị giết chỉ vì thời gian chưa đến và nghỉ thức chưa bắt đầu, đến một thời điểm nhất định, con quỷ sẽ giết anh ta để hoàn thành phần cuối cùng của nghỉ thức.

Rút cuộc là cái nào, Giang Thành cũng không thể chắc chắn.

Nhưng hiện tại, hắn quả thực là chuẩn bị ra tay cứu Hòe Dật.

Không phải vì tình cảm gì đặc biệt mà chính là lời nói vừa rồi của Hòe Dật đã cứu chính anh ta.

Anh ta dường như có một số kinh nghiệm với loại chuyện này, đặc biệt là với "cửa".

Hơn nữa anh ta từng nói rằng mình được giao nhiệm vụ đến giải quyết chuyện này.

Từ sự việc này có thể phán đoán, người giao phó anh ta từ lâu đã biết Đây là một lĩnh vực hoàn toàn mới đối với Giang Thành, trước đây có thể hắn không quan tâm nhưng hiện tại chính bản thân hắn cũng đã bị vướng vào trong. .

Và xét theo thái độ của Hòe Dật đối với bản thân, Vô sau cánh cửa trong cơ thể hắn dường như có sức mạnh áp đảo so với những cánh cửa thông thường.

Đối với tình thế hiện tại của Giang Thành mà nói, đây miễn cưỡng có thể coi là chuyện tốt.

Hắn cần Hòe Dật còn sống.

Có được anh ta, cùng với tình báo mà những người đứng sau anh ta có.

"Người anh em Hòe Dật, ở đây!" Giang Thành nhoài nửa người ra, vẫy tay hét lớn.

Khoảnh khắc nhìn thấy Giang Thành, Hòe Dật gần như bật khóc, vốn tưởng rằng Giang Thành đã cùng với Lâm Uyển Nhi bỏ chạy mất rồi.

Không ngờ hắn lại có lòng tốt, trốn ở đây mà không đi xa.

Dường như tuy ngoài miệng không nói ra nhưng trong lòng vẫn nghĩ đến chính mình.

"Khanh khách-"

Phía sau vang lên một tiếng cười quái dị, gần như áp sát sau đầu, Hòe Dật siết chặt tay, chạy nhanh hơn.

Thứ đi theo Hòe Dật đã hoàn toàn lộ rõ bộ mặt thật.

Ngoài cái đầu vẹo và gãy, còn có một số đầu người khác mọc vẹo trên vai và cổ.

Đầu người phát ra một màu xám xanh quỷ dị.

Giống như cành cây, treo trên người.

Đáng sợ hơn nữa là mỗi chiếc đầu dường như vẫn giữ được ý thức trước khi chết, ngoại trừ chiếc đầu vẹo đang cười ranh mãnh, những chiếc đầu còn lại đầu có biểu hiện đau đớn tột độ.

Một số há to miệng và phát ra những tiếng rên rỉ thầm lặng, trong khi những cái khác tiếp tục rơi những giọt nước mắt đẫm máu đau đớn.

Còn có hai đầu người chen chúc cắn nhau, vết thương chảy máu, cảnh tượng vô cùng máu me.

Đám đầu người lúc lắc va vào nhau, cảnh tượng hiện ra không còn có thể đơn giản miêu tả là khủng khiếp hay qủy dị nữa, hơi thở của Giang
Bình Luận (0)
Comment