Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 534 - Chương 534: Thân Phận

Chương 534: Thân phận Chương 534: Thân phậnChương 534: Thân phận

Nghe vậy, gương mặt của thanh niên trẻ tuổi lập tức sa sầm ngay. Anh ta khẽ nhíu mày, dường như đang suy nghĩ kỹ càng lại xem mình đã có sơ hở gì trong công việc hay không.

Hô hấp, nhịp tim, thậm chí là nét biểu lộ thoáng qua đều cực kỳ tự nhiên.

"Ngài Cung." Hơn mười mấy giây sau, thanh niên bèn ngẩng đầu, chậm rãi mở lời: "Có một chuyện, nhưng chỉ là suy đoán cá nhân của tôi. Cơ mà, tôi nghĩ là mình nên báo cho ngài biết."

Giọng nói của anh ta đầy nét do dự, dường như anh ta cũng không rõ là mình nên nói ra hay không.

"Tôi hoài nghỉ mục đích của hai vị chuyên viên kia không hề đơn giản như vậy." Thanh niên kia hạ giọng: "Mà chúng ta còn phải chờ xác minh lại thân phận của bọn họ một lần nữa."

"Cậu nói đúng." Cung Triết ngã người về sau, dựa vào lưng ghế: "Bọn họ không phải là nhân viên đến tư bộ phận Thi hành.

Tôi đã xác minh qua thân phận của bọn họ rồi. Dù là bộ phận Thi hành hay các ban, ngành khác của Người Gác Đêm, đều không có sự tồn tại của hai người kia." Giọng nói của Cung Triết lạnh lùng dần: "Bọn họ tựa như là xuất hiện giữa thế giới này từ hư không vậy."

Nghe thế, thanh niên trẻ tuổi nhíu mày, cơ hồ là lập tức ý thức được lai lịch của bọn họ: "Đỏ Thẫm?"

Dựa theo tổng kết tình báo, mọi người đã xác định được năng lực của Số 4 là ngụy trang. Gã chẳng những có thể thay đổi gương mặt của chính mình, mà còn thay đổi cho cả người khác nữa.

Hai kẻ vừa đến đây, đoán chừng chính là tác phẩm của Số 4.

"Nhưng... Chẳng phải cánh cửa bên trong cơ thể gã đã bị hủy diệt rồi à?" Thanh niên trẻ tuổi hốt hoảng nói: "Chẳng lẽ phần thông tin do Người Gác Đêm cung cấp cho chúng ta là giả ư?"

Cung Triết lắc đầu: "Từ xưa đến nay, cửa quỷ dị là không thể bị hủy diệt, mà chỉ có Môn đồ gánh chịu nguyền rủa mới bị hủy diệt mà thôi. Đã có một người khác kế thừa cánh cửa ấy."

"Là ai?"

"Không rõ cho lắm." Cung Triết tùy ý liếc ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài cũng vừa vặn có ánh nắng chan hòa, nơi xa là rừng cây rậm rạp tỏa ra sức eếna bừng bừna. Ông †a Yoav người lai: nhìn thanh niên †rước mặt: "Nhi/na dù sớm hay muộn thì chúng ta cũng sẽ biết mà thôi. Đó chỉ là vấn đề thời gian."

Người Gác Đêm đã cài gián điệp bên trong nội bộ Đỏ Thẫm, thế nên không quá khó để biết rõ chuyện này. Thanh niên trẻ tuổi cũng hiểu.

"Ngài Cung." Thanh niên nhanh chóng nói: "Đội xe đưa 2 người kia đến đây vẫn chưa đi xa. Hiện tại đuổi theo hẳn còn kịp."

Sau khi thấy Cung Triết gật đầu, thanh niên bèn vội vã rời đi. Trước khi đi khỏi, cũng không quên đóng cửa.

Căn phòng rộng lớn ấy lại chìm vào yên lặng lần nữa. Cung Triết kéo ngăn tủ dưới cùng, mở chiếc hộp ngầm, lấy chiếc đĩa bằng vàng được giấu sâu bên trong ra.

13 rãnh thời gian được điểm xuyết từng loại hoa văn bên trên; từn đường hoa văn vừa mỹ lệ, lại thần bí, giống như ẩn chứa một dạng sức mạnh tín ngưỡng nào đó.

Khẽ vuốt ngón tay trên chiếc đĩa, cảm thụ từng đường hoa văn, cuối cùng ông dừng lại ở vị trí rãnh giờ đại diện cho số 4.

Cơ quan chuyển động, rãnh khung giờ bật ngược ra ngoài, bên trong vẫn là một rãnh ngầm nho nhỏ.

Đó là một tấm hình, chụp một gã nào đấy đang che mặt bằng một chiếc vớ nữ.

Ngay vị trí mắt mũi miệng có khoét vài cái lỗ, trông vô cùng biến thái.

Cho dù là ở Đỏ Thẫm cũng là dạng thành viên khác loài.

Cung Triết lấy bức ảnh ra, đưa đến gần ngọn lửa, sau đó nhìn bức ảnh từ từ hóa thành tro tàn.

Lúc này, phần rãnh ngầm kia đã trống không, tựa như đang chờ đợi lấy một vị chủ nhân mới.

Lơ đãng lướt ngang ngón tay, một tiếng "tanh tách" thanh thúy vang lên.

Lại một cơ quan khác được khởi động, lần này là rãnh giờ số 6 bật ra. Thấy vậy, Cung Triết đột nhiên run rẩy cả người.

Khác với Số 4 và Số 10 khi trước, bên trong rãnh ngầm đại diện cho Số 6 của Đỏ Thẫm là một bức ảnh chụp tập thể, mà bên trên bức ảnh đó còn có một chiếc nhẫn nằm đấy.

Chính là chiếc nhẫn thuộc về nhà họ Hạ. Trên bề mặt chiếc nhẫn còn được gia công và khắc nổi gia huy của gia tộc.

Bức ảnh chiuịn môêt nồi đàn ông và môêt đứa bé khác đê chừnaA4-B tuổi.

Đứa bé ấy đang ngồi trên cổ của người đàn ông kia, mà nó còn cầm một thanh kiếm nhựa trong tay, mỉm cười xán lạn.

Trong khi đó, biểu cảm của người đàn ông thì bình tĩnh hơn rất nhiều. Ông ta chỉ đứng yên nơi đó, nhưng thân thể khôi ngô của ông lại tạo ra một cảm giác rất vững chải, khó mà rung chuyển nổi.

Đây là một cặp cha con.

Ít nhất thì vào thời điểm này, họ vẫn còn là cha con.

Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tươi cười của đứa bé, Cung Triết bỗng nhiên hô hấp dồn dập dần. Một cơn gió thổi qua, màn cửa nặng nề bị nhấc lên một góc, có một tia nắng chiếu len lõi vào căn phòng trong chớp nhoáng.

Trên gương mặt của Cung Triết hiện ra từng vết rạn nứt với kích thước không đều nhau, dường như bên trong đang có thứ gì đó muốn phá nát cơ thể của ông để bò ra ngoài vậy. Và chuyện càng đáng sợ hơn chính là, đôi mắt của ông ta lại biến thành một đôi mắt dựng đứng, óng ánh màu hoàng kim.

Thông qua một chút ánh sáng loe loét lúc này, có thể thấy rõ phần hoa văn tô điểm ngay rãnh thời gian Số 6 kia lại trông giống y hệt với đồ án gia huy được chạm khắc trên chiếc nhẫn của nhà họ Hạ.

Và có 13 mẫu hoa văn tương tự như vậy trên chiếc đĩa vàng. ...

"Anh Tần." Giọng nói ở đầu dây bên kia thông báo rất nhanh: "Chúng tôi không tìm ra được mấy chiếc xe kia. Chúng giống như tan biến vào hư vô vậy."

Nghe thuộc hạ báo cáo, thanh niên trẻ tuổi này nhăn trán, cảm giác đầu mình thật rối loạn.

Con người bỗng dưng biến mất thì còn dễ hiểu, nhưng đây là xe ô tô đấy. Những chiếc xe kia vốn dĩ làm sao có thể biến mất bặt tăm được.

"Tiếp tục tìm kiếm!"

"RõI"

Sau khi phân phó xong, thanh niên ngồi im lặng suy tư trong văn phòng. Xem ra, Cung Triết nói đúng. Đám người này quả thật có vấn đề.

Bọn họ vốn dĩ cũng không phải kẻ ngu, đã sớm lén lút gắn thiết bị định vị lên những chiếc xe ấy. Nhưng lúc này, cũng hoàn toàn mất sóng rồi.

Thật sự là Đỏ Thẫm...

Đây khêna nhải là lần đầu tiên mà Đỏ Thẫm cảm thấv hứng thú với nhà họ Hạ. Mặc dù nhà họ Hạ đã công khai rời khỏi Người Gác Đêm, nhưng hai bên vẫn còn liên hệ qua lại.

Ít nhất là về mặt thái độ đối với Đỏ Thẫm, cả hai bên chưa bao giờ thay đổi góc nhìn.

Nhưng hành vi thẩm thấu thế này thực sự rất hiếm gặp.

Bên trong chắc chắn phải có một bí mật động trời nào đó.

Chẳng những thế... Thanh niên trẻ tuổi nhắm mắt lại. Thái độ của Cung Triết cũng có vấn đề. Hai cổ thi thể tan nát trên núi kia chính là tác phẩm của ông ấy.

Vốn dĩ, Cung Triết giết hai kẻ đó cũng chẳng phải chuyện ghê gớm gì, nhưng kỳ quái là ở thái độ của Cung Triết. Ông ta không thừa nhận.

Thanh niên này hoài nghi Cung Triết đã sớm nhìn ra thân phận chân thật của đối phương, bằng không sẽ chẳng quyết đoán ra tay như thế.

Bên cạnh đó, tên mập bị giam giữ lâu như vậy mà Cung Triết cũng không định dùng sức mạnh của 'cửa' để dò xét. Nhưng chẳng hiểu sao sau khi xử lý xong hai tên chuyên viên kia, ông ta lại dùng đến 'cửa'. Bên trong chắc chắn có tồn tại một mối quan hệ nhân quả nào đó.

Thanh niên trẻ tuổi bất chợt nghĩ đến một dạng phỏng đoán vĩ mô hơn, phải chăng đây hết thảy đều xuất phát từ tên mập?

Anh ta mới là nguyên nhân dẫn đến việc phá vỡ thế cân bằng?

Thân phận của anh ta rất đặc biệt, thậm chí khi vừa mới bị đưa đến đây thì Cung Triết cũng không biết rõ thân phận chân thật của anh ta. Mãi đến sau này, sau khi phát sinh một chuỗi các sự kiện tương quan, từ đó mới khiến Cung Triết hoài nghi, để rồi thậm chí không màng đến nguy hiểm cả nhân để vận dụng sức mạnh của 'cửa' trong quá trình dò xét.

Nếu mọi chuyện đúng như phỏng đoán, vậy đối phương chắc chắn là người do Đỏ Thẫm phái đến. Mà như vậy, rõ ràng là Đỏ Thẫm đã đặt một món tiền cược cực lớn vì tên mập này.

Thân phận của anh ta là gì đây?

Thành viên của Đỏ Thẫm à?

Hay là kẻ mà Đỏ Thẫm muốn giết?

Hay là do Đỏ Thẫm muốn chiếm đoạt một vật gì đó ở trên người kẻ này?

Dựa vào manh mối trước mắt, thanh niên trẻ tuổi chỉ có thể tổng kết đến mức này. Và điều quan trọng hơn chính là, anh ta bắt đầu để mắt đến tên mập nhiều hơn.
Bình Luận (0)
Comment