Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 548 - Chương 548: Vảy Ngược

Chương 548: Vảy ngược Chương 548: Vảy ngượcChương 548: Vảy ngược

Mọi việc suôn sẻ hơn dự kiến, bà già hợp tác một cách đáng kinh ngạc, từ cách Tiết Kim Hoa tìm thấy bà ta cho đến giao dịch giữa họ.

Sau khi ra khỏi đồn cảnh sát, trên xe còn không ngừng xin lỗi Giang Thành, nói rằng là mình nhất thời hồ đồ.

Mở mã QR trên điện thoại ra, Giang Thành quay đầu nhìn bà già: "50 nghìn, tiền mặt hay chuyển khoản?"

Bà già: "?22"

"Bà không định cho rằng chuyện này cứ thế mà kết thúc rồi chứ?" Giang Thành nói: "Bà đã ăn vạ không biết bao nhiêu người rồi, trong lòng không biết rõ hay sao?"

Bà già dang hai tay ra, vẻ mặt đáng thương: "Tôi thật sự không có tiền, lại đã già như vậy rồi, tôi đã biết mình sai rồi, tôi vô cùng hối hận, sẽ không tái phạm nữa đâu."

"Bà không hề hối hận về việc mình đã làm, bà chỉ hối hận bị chúng ta bắt được thôi." Giang Thành vỗ vỗ vai Hòe Dật:"Quay xe, trở về công viên lúc nãy."

"Được thôi." Hòe Dật vui vẻ đáp lại, đang định quay xe lại ở ngã tư phía trước.

Nghĩ đến những gì những người này đã làm, bà già sợ đến tái mặt: "Không, không, đừng quay lại. Tôi có tiền, tôi đưa, tôi đưa là được chứ gì?"

Sau khi nhận được tiền chuyển khoản từ bà cụ, Giang Thành cất điện thoại và nói: "Cho bà thời gian một tuần, đi tìm những người mà bà đã ăn vạ trước đây, xin lỗi họ rồi bồi thường cho họ."

"Nhưng tôi đã đưa hết tiền cho cậu rồi, còn lấy cái gì ra để bồi thường được nữa?" Bà già nhỏ giọng oán trách.

"Đó là việc của bà, bán nhà, bán xe, không thì đi vay ." Lợi dụng điểm yếu của mình để giả vờ đáng thương trước mặt Giang Thành không có tác dụng, hắn không bao giờ bị sập cái bẫy này: "Tóm lại, nếu trong một tuần tôi không thấy được điều mình muốn, tôi sẽ lại đến tìm bà."

Sau khi nói xong, Giang Thành cũng không nghe lời cầu xin của bà ta nữa, bảo Hòe Dật đỗ xe ở một ngã tư hẻo lánh, rồi vứt thằng xuống xe.

Tên mập ngồi ở ghế lái phụ đã nhìn thấy rõ, nguyên nhân khiến bác sĩ tức giận đến như vậy không phải hoàn toàn đều là do bà già ăn vạ, còn một điểm rất quan trọng nữa là bà ta không có mắt, động tay động chân đi giật lấv chiếc †râm cài tác ủa Lâm Livển Nhi: đây đước coi là đã cham đến diới hạn của bác sĩ.

Lâm Uyển Nhi không thể nói là điểm yếu của bác sĩ, mà nên nói là vảy ngược ba xích của bác sĩ. (vảy ngược :điểm yếu chí mạng)

Không lâu sau, Giang Thành nhận được điện thoại của Bì Nguyễn, giọng điệu không giấu được hưng phấn: "Bác sĩ Giang, Tiết Kim Hoa vừa gọi điện cho em, nói là đã đồng ý yêu cầu của chúng ta rồi, lát nữa muốn đến công ty để ký hợp đồng."

"Còn xin lỗi em, nói là hy vọng hai chúng ta hãy lùi lại một bước, ngoài ra, bà ta cũng chuẩn bị trực tiếp đến xin lỗi anh, và sếp Lâm nữa."

"Tôi hiểu rồi." Giang Thành nói: "Cậu đợi ở công ty đi, chúng tôi lập tức tới ngay."

Sau khi cúp điện thoại, tên mập kích động quay đầu lại nói: "Bác sĩ, anh thật là lợi hại, vừa mới ra chiêu, Tiết Kim Hoa đã nhượng bộ rồi."

Nghe vậy, trên mặt Giang Thành không có biểu cảm gì đặc biệt mà quay đầu nhìn Lâm Uyển Nhi ở bên cạnh.

Sở dĩ Tiết Kim Hoa nhanh chóng xin lỗi nhận thua, chắc chắn không phải chỉ vì chuyện bà già ăn vạ bị vạch trần, Giang Thành biết Lâm Uyển Nhi nhất định đã đứng sau việc này.

"Trên mặt tôi có cái gì sao?" Lâm Uyển Nhi nhướng mày: "Cậu cứ nhìn tôi như thế làm gì?"

"Tiết Kim Hoa xin lỗi nhanh như vậy, là do chị làm đúng không?" Giang Thành nói.

"Bì Nguyễn không chỉ là bạn của cậu, tôi nhìn cậu ấy cũng rất vừa mắt." Lâm Uyển Nhi sờ cằm, oán hận thở dài: "Nếu như cậu ấy phá sản rồi, sau này ai sẽ gửi tổ yến chưng sẵn cho tôi mỗi ngày nữa?"

Quả nhiên, tên mập trong lòng thầm nghĩ, bà chủ Lâm và bác sĩ đã coi Bì Nguyễn như cái căng tin rồi, Tiết Kim Hoa dám động vào Bì Nguyễn, chẳng khác nào cắt đứt nguồn cung cấp hậu cần của bác sĩ, không trị bà ta thì trị ai?

Lúc bọn họ đến công ty, Tiết Kim Hoa đã đến từ trước rồi dưới sự giám sát của Giang Thành, Song Phát đã ký hợp đồng mới.

Vị trí của Bì Nguyễn vẫn không thay đổi, ngoài số tiền đặt cọc xứng đáng, còn lấy đi một số tài sản và một số xe ô tô hạng sang.

Nhưng kể từ đó, mối quan hệ của anh ta và Tiết Kim Hoa đã thay đổi, chuyển thành mối quan hệ sếp và nhân viên hoàn toàn, hơn nữa cũng phải nhanh chóng rời khỏi biệt thự của Tiết Kim Hoa càng sớm càng tốt. Nhi tỏ ra thờ ơ, chuyện của Bì Nguyễn cuối cùng cũng kết thúc.

"Bác sĩ Giang." Sau khi nhóm của Tiết Kim Hoa rời đi, Bì Nguyễn đến gần hắn, thì thầm nói: "Tên sinh viên đại học mà anh bảo em để mắt, em vẫn luôn theo dõi anh ta, anh mỗi ngày đều đi học và tan học bình thường, ngoại trừ việc hơi quái gở đơn độc, không nói nhiều ra, mọi thứ đều rất bình thường, chắc là không có vấn đề gì."

Bì Nguyễn tất nhiên là đang ám chỉ Trần Cường.

Kể từ sau khi chia tay trong phó bản thời nhà Tống, Giang Thành đã tìm thấy anh ta thông qua thông tin do Trần Cường cung cấp, nhưng hắn không lựa chọn chủ động liên lạc với anh ta, mà yêu cầu Bì Nguyễn cử người để mắt tới anh.

Bây giờ nghĩ lại, cũng đã một khoảng thời gian rồi, tạm thời vẫn chưa nhận thấy điều gì bất thường.

Người đó tuy còn trẻ nhưng có đầu óc điểm tĩnh, tư duy sáng suốt, kiến thức sâu rộng, cũng coi như là một trợ lực hiếm có.

Điều quan trọng hơn là Giang Thành có thể khống chế được anh ta.

Trần Cường là một người có thể nhìn rõ tình thế, Giang Thành tin tưởng anh ta sẽ nguyện ý hợp tác.

Sau khi xác định lựa chọn sự kiện linh dị, sẽ gọi anh ta đến, cũng nhau thành lập một nhóm để vào phó bản.

Ngay lúc Giang Thành và những người khác chuẩn bị rời đi, Bì Nguyễn liền chạy tới ngăn bọn họ lại: "Bác sĩ Giang, anh đừng đi vội, các anh đã giúp đỡ em rất nhiều rồi, tối nay em mời, em muốn cảm ơn các anh thật nhiều."

Không thể không nói, Bì Nguyễn có tướng mạo rất đẹp, lại rất nhiệt tình, ngay cả Hòe Dật lần đầu gặp mặt cũng cho rằng anh ta là một người rất tốt, có thể quan hệ thân thiết.

"Chờ ngày khác đi." Giang Thành liếc nhìn điện thoại: "Chúng tôi còn có việc phải làm."

"Đừng vậy mà, chọn ngày không bằng gặp ngày." Bì Nguyễn cực kì nhiệt tình: "Chuyện gì mà lại có thể ảnh hưởng đến bữa cơm này của chúng ta, vẫn là khách sạn lớn Kim Phàm, em đã kêu người thu xếp xong rồi."

Nghe vậy, thư ký của Bì Nguyễn cũng bước tới, cười nói: "Bì tổng đã đặc biệt yêu cầu em sắp xếp việc này. Xin mọi người nhất định phải đến, nếu không Bì tổng sẽ lại trừng phạt em mất."

Trừng phạt... áo sơ mi trắng và chiếc váy ôm lấy hông, trong đầu anh ta có một cái nhìn khác về từ trừng phạt.

Giang Thành quay người, nhìn vào mắt Bì Nguyễn: "Cậu còn chuyện gì nữa?"

"Thật ra cũng không có gì, chỉ là không phải là em đã bị đuổi... chuyển ra ngoài rồi sao, tạm thời chuẩn bị ở khách sạn." Bì Nguyễn nói: "Khách sạn có rất nhiều phòng, nếu mọi người không phiền thì hãy chuyển đến ở cùng nhau được không, người nhiều cũng náo nhiệt hơn."

Giang Thành suy nghĩ một chút, gật đầu: "Được."

Trước khi xác định sự kiện linh dị, Giang Thành cũng không chuẩn bị tách mọi người ra, để đề phòng sự cố bất ngờ.

Nơi ở của Hòe Dật đã bị lộ, mà phòng làm việc cũng không thuận tiện cho mình, Lâm Uyển Nhi, tên mập và Hòe Dật, bốn người cùng ở.

Hơn nữa, sắp tới còn có Trần Cường sẽ gia nhập.

Bọn họ thực sự cần một nơi lớn hơn để sống.

"Tìm cho chúng tôi một căn phòng thật lớn, chúng tôi sẽ ở cùng với nhau." Giang Thành nói.

"Không vấn đề."

Mặc dù Giang Thành nhiều lần nhấn mạnh rằng hắn chỉ muốn một bữa ăn đơn giản, nhưng khi nhìn thấy những món ăn được phục vụ, Hòe Dật, người khoe khoang là từng trải vẫn bị sốc.
Bình Luận (0)
Comment