Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 578 - Chương 578: Bắt Cóc

Chương 578: Bắt cóc Chương 578: Bắt cócChương 578: Bắt cóc

Nhưng ngoài dự đoán của Bì Nguyễn, những gì Lạc Hà làm, chỉ là nhìn anh ta, sau đó lắc đầu: "Anh biết tình cảm của tôi đối với tiên sinh mà, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ phản bội ngài."

Bây giờ sự việc đã đến nước này, lừa gạt một người sắp chết, cũng quả thực không phải là tính cách của Số 3.

Bì Nguyễn thu lại ánh mắt, lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt thận trọng: "Đánh giá từ mức độ rò rỉ thông tin tình báo, đối phương có địa vị rất cao ở trong Đỏ Thẫm, bọn họ thậm chí có thể săn lùng thành công Số 5 với sự trợ giúp của tình báo."

"Nguồn rò rỉ sẽ chỉ có một vài người trong chúng ta, không phải anh, không phải tôi, vậy thì chỉ có thể là số 2, thậm chí là số 1."

Lạc Hà dường như đã nhận ra điều này từ lâu, trên mặt không có quá nhiều ngạc nhiên: "Tôi không phủ nhận rằng mình muốn ra tay với Số 0, nhưng tôi sẽ không bao giờ làm điều đó."

"Nhưng nếu Số 1 hoặc Số 2 muốn tấn công Số 0, tôi cũng sẽ không ngăn cản họ."

"Hừ." Bì Nguyễn tựa hồ nghĩ tới cái gì, hừ lạnh một tiếng: "Anh cho rằng Số 0 là cái gì, muốn giết thig giết, anh đừng quên, trước kia nếu không có anh ấy, mấy người chúng ta đều đã phải chết ở trong cuộc vây quét 20 năm trước rồi."

"Nhưng hiện tại cánh cửa trong cơ thể hắn đã ngủ say rồi, lần trước tiên sinh đã kiểm tra qua, chỉ có thể phát hiện ra những mảnh vỡ rải rác. Dù là như vậy, anh vẫn cho rằng hắn có cơ hội sống tiếp sao?" Lạc Hà biết thủ đoạn của số 1 và số 2, nếu như bọn họ muốn giết người, thì rất hiếm khi có ai sống sót để nhìn thấy mặt trời vào ngày hôm sau.

Nghe vậy, Bì Nguyễn nheo mắt lại, cười toe toét, lộ ra nụ cười hàm ý: "Đương nhiên không thể chỉ dựa vào một mình 0, nhưng đừng quên, trong cơ thể anh ấy, không chỉ có một cánh cửa."

"Cái tên Vô kia?" Lạc Hà nhướng mày, đặt chén trà trong tay xuống, nhìn Bì Nguyễn: "Số 4, năng lực của anh vốn dĩ đã không thích hợp chiến đấu, anh ta có thể hạn chế anh, nhưng chưa chắc có thể hạn chế số 1 và số 2"

"Vậy thì phải để bọn họ thử xem rồi." Bì Nguyễn trông vó vẻ rất tự tin.

Nghe vậy, Lạc Hà dường như nhận ra điều gì đó: "Xem ra về tên Vô kia, anh vẫn giữ lại một số thông tin tuyệt vời." Kể từ sau khi cánh cửa của Vô tiến vào trong cơ thể của số 0, họ quả thực chưa nhận được bất kỳ thông tin bất thường nào, như thể cánh cửa của Vô cũng đã chìm vào giấc ngủ sâu vậy.

Điều này thật bất thường.

Vài giây sau, đôi mắt xanh của Lạc Hà đột nhiên tỏa sáng rực rỡ, Hoàn Diên Ninh, người cũng có huyết mạch của nhà họ Lạc, cũng có đôi mắt màu xanh sapphire này.

Nhưng điểm khác biệt là đôi mắt của Hoàn Diên Ninh chỉ có thể xuyên qua bóng tối và nhìn thấy mọi thứ trong đêm.

Mà Lạc Hà với tư cách là thành viên của kế hoạch vực thẳm, đôi mắt của anh ta không chỉ có thể xuyên qua bóng tối mà còn có thể phát hiện sương mù và xua tan ảo ảnh.

Điều này liên quan đến khả năng của anh ta.

Đến từ cánh cửa bên trong cơ thể.

"Là... Vô đã phát hiện ra cánh cửa đang ngủ yên trong cơ thể số 0 không?" Ánh mắt Lạc Hà khựng lại: "Anh ta cũng đang tìm cánh cửa đó."

"Đừng quên, Số 0 vốn dĩ đã không thuộc về thế giới của chúng ta." Bì Nguyễn nói: "Đối với Vô mà nói, cánh cửa trong cơ thể Số 0 càng giống như nguồn gốc hơn."

"Không ai có thể từ chối sự cám dỗ của nguồn gốc. Ai kiểm soát được cánh cửa đó, người đó sẽ có chìa khóa."

"Người Gác Đêm là vậy, Đỏ Thẫm cũng thế. Đối với Vô mà nói, chúng ta không có bất kì sự khác biệt nào về bản chất."

"Vậy nên... anh đã tìm được một vệ sĩ miễn phí cho số 0?" Giọng nói của Lạc Hà gần như không dao động, như thể anh ta đang kìm nén sự thôi thúc trong lòng.

"Đúng vậy." Bì Nguyễn mỉm cười: "Nhưng tôi cảm thấy dùng từ bắt cóc thì sẽ thích hợp hơn. Dù sao thì vệ sĩ sẽ không gây bất lợi cho chủ nhân, nhưng kẻ bắt cóc nếu không đạt được điều mình muốn thì sẽ khác."

"Tên Vô này rút cuộc có năng lực gì?" Lạc Hà lần đầu tiên quan tâm đến Vô, số 4 không giỏi chiến đấu ở trong nội bộ Đỏ Thẫm, anh ta thuộc loại là một vị tướng khôn ngoan.

Nếu như anh ta đã chọn Vô làm con át chủ bài của số 0, nên tên Vô này chắc chắn không hề đơn giản.

Đối với quỷ dị mà nói, điều đáng sợ nhất chính là năng lực.

"Thu thập." Bì Nguyễn ngồi thẳng dậy, nhìn chằm chằm vào Lạc Hà: nhưng khả năng là có thể thu thập quỷ quái bị bắt vào cuốn sách."

"Chỉ vậy thôi sao?" Lạc Hà không cảm thấy có gì đặc biệt.

"Như vậy, anh ta có thể nắm giữ năng lực của quỷ quái trong sách." Bì Nguyễn tiếp tục nói: "Thậm chí có thể khống chế bọn chúng, biến chúng thành những câu chuyện kinh dị mới."

Đều thuộc quỷ dị, giá trị ban đầu của Vô có thể ở mức trung bình, nhưng tiềm năng tăng trưởng của anh ta khá đáng sợ, dù sao khi chiến đấu với những môn đồ sở hữu cửa quỷ dị khác, chỉ cần cảnh giác với một trong những năng lực của anh ta là đủ rồi, nhưng nếu giao đấu với Vô, bạn hoàn toàn không biết anh ta có bao nhiêu năng lực cổ quái đang chờ đợi bạn.

Nếu không cẩn thận, sẽ mắc phải bẫy của anh ta.

May mắn thay, hiện tại tạm thời xem ra, mức độ hợp dung hợp giữa Vô và Số 0 không cao, hắn không thể dễ dàng mượn sức mạnh của Vô.

"Tôi khuyên anh không nên có bất kỳ ý nghĩ xiên xẹo nào, hãy nghĩ đến việc số 0 và Vô còn chưa dung hợp, mà bóp nghẹt anh ta đi." Bì Nguyễn nói: "Tôi có một loại dự cảm rằng, mối quan hệ giữa Vô và số 0 không tệ như anh nghĩ, nếu thực sự đến lúc đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết, Vô nhất định sẽ ra tay cứu anh ấy."

"Dù sao thì nếu mà con tin chết rồi, thì ai còn quan tâm đến tiền chuộc nữa?" Bì Nguyễn thẳng thắn nói.

"Tôi đã từng giao đấu với Vô trong phó bản, anh ta chỉ dùng tối đa 50% sức mạnh để đối phó với tôi. Người duy nhất trong số chúng ta có cơ hội đánh bại anh ta chính là Số 6."

"Số 1, số 2 dùng một số thủ đoạn có lẽ cũng có thể, nhưng số 3 thì không thể." Anh ta liếc nhìn sang một bên thì thấy trên giường có một cô bé đang ngủ say, dung mạo được chăm chút cẩn thận, khi không mở miệng chửi bới người khác, trông giống như một con búp bê của tây dễ thương: "Trừ khi anh có thể thuyết phục được Số 8 kết hợp với anh, nhưng anh cũng biết điều đó là không thể".

Mặc dù lời nói của Bì Nguyễn nghe không vừa tai, nhưng Lạc Hà phải thừa nhận rằng mỗi lời anh ta nói đều là sự thật và rất chính xác.

Cái anh ta phân tích là ưu nhược điểm, là hình thức chứ không phải là lập trường của một bên cụ thể nào.

Người như vậy mới là đáng sợ nhất.

Anh ta dưới chiêu bài vì muốn tốt cho bạn, vô hình chung đã mở sẵn một con đường cho bạn, và tất cả những gì bạn phải làm chỉ là làm theo yêu cầu của anh ta là được. Bây giờ cuối cùng anh ta cũng hiểu tại sao lại sử số 4 đến mai phục bên cạnh số 0, không đơn thuần chỉ vì khả năng ngụy trang mà còn vì tâm cơ của anh ta.

Trên đời này không có nhiều người có thể lừa dối số 0 và chiếm được lòng tin của hắn.

"Thủ đoạn tốt!" Lạc Hà thì thầm.

Bì Nguyễn thản nhiên xua tay, biết lời nói của Lạc Hà không chỉ nói đến năng lực của Vô, cũng là thừa nhận năng lực bố trí của anh ta.

Đỏ Thẫm bọn họ đều xuất thân từ Người Gác Đêm, là những người ưu tú trong số những người ưu tú được lựa chọn trong kế hoạch vực thằm, một nửa trong số họ đều đã từng là cấp S.

Bọn họ đều không thể làm gì Vô, vậy thì tình hình trong Người Gác Đêm cũng sẽ không ổn, dù sao cuộc vây quét 20 năm trước đã cạn kiệt sức mạnh tỉnh nhuệ của bọn họ.

Sức mạnh chiến đấu đỉnh cao đã cạn kiệt dưới đòn phản công tuyệt vọng, và những cao thủ còn lại cũng đang phải đối mặt với phản phệ điện cuồng từ cánh cửa.

Từ quan điểm này, Số 0 thực sự đang ở trong một môi trường tương đối an toàn.

"Hửm?"

Lạc Hà đang suy nghĩ tựa hồ bị một tình huống đặc biệt nào đó cắt ngang, đôi mắt xanh lam nhìn đến vị trí bức tường.

Có vẻ như có thể nhìn thấy những gì đang diễn ra bên ngoài thông qua tường.
Bình Luận (0)
Comment