Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 639 - Chương 639: Tính Sổ

Chương 639: Tính sổ Chương 639: Tính sổChương 639: Tính sổ

Tiếng la hét, tiếng kêu cứu vang vọng khắp khán phòng, lễ hội ăn mừng chiến thắng ngay lập tức biến thành cuộc chạy trốn thục mạng.

Ngay thời khắc này, những người bên dưới dường như đã quên mất rằng rất nhiều người trong số họ đang mang cánh cửa, đang khống chế loại sức mạnh đó.

"Đây là cái gì vậy?" Có người kinh hãi nhìn chằm chằm trên bục cao.

Sau khi bình tĩnh lại một chút, với nhận thức của Người Gác Đêm, tất nhiên cũng có thể nhìn ra, cái tên đột nhiên xuất hiện kia cũng là một môn đồ, cánh cửa trong cơ thể gã đã hoàn toàn mất kiểm soát.

Hiện tại, gã chính là một sự kiện linh dị có thể di động, nếu như không bị khống chế, thậm chí có thể kéo tất cả bọn họ vào cánh cửa mất kiểm soát đó.

"Kẻ địch tấn công!"

"Kẻ địch tấn công!"

Tiếng còi chói tai chỉ vang lên vài lần rồi đột nhiên biến mất.

Biến mất cùng với tiếng còi, là những môn đồ mất kiểm soát đột nhiên ngã xuống, cũng như nhóm người ở gần nhất với các môn đồ.

Không gian trong khán phòng đang bị bóp méo với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, sự méo mó lấy những môn đồ mất kiểm soát làm trung tâm, đang lan rộng ra xung quanh.

Trên mặt đất xuất hiện những gợn sóng màu đen quỷ dị, vị trí ở giữa hoàn toàn biến thành một cái lỗ đen, dường như tất cả ánh sáng đều bị hút vào trong đó.

Bất kỳ ai bị ảnh hưởng bởi các gợn sóng trước tiên sẽ vô tình dừng lại, sau đó hoàn toàn biến mất vào bóng tối như bùn sau khi các gợn sóng bao phủ toàn bộ cơ thể họ.

Bọn họ không chết nhưng lại vướng vào một sự kiện linh dị khủng khiếp.

Động tác của An Hiên rất nhanh, sự việc xảy ra đột ngột, khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, anh ta đã kéo Ngụy Tân Đình ra khỏi khán phòng.

Nhìn cánh cửa gỗ nặng nề hoàn toàn không thể cản được cú đá của anh ta.

Băng qua một con đường nhỏ, bọn họ đến một gara ngầm, một chiếc ô tô màu đen kín đáo đậu trong góc, nhìn thấy họ đi ra, liền đạp ga lao ra ngoài.

Tài xế lao ra khỏi ghế lái, đỡ lấy Ngụy Tân Đình đang thở hổn hển trong tay An Hiên: "Mau lên xe!"

Người phụ trách là một người phụ nữ có vẻ ngoài khá trầm lặng nhưng có dáng người cân đối và đôi mắt xanh lam nhạt đầy ấn tượng.

Nhưng điều khiến Hoàn Diên Ninh không ngờ tới, là sau khi giúp ném Ngụy Tân Đình người đầy máu vào xe, An Hiên không những không lên xe mà còn chĩa súng vào Ngụy Tân Đình đang nằm trong ghế sau.

Sau một phát súng nổ vang, máu từ đầu gối của Ngụy Tân Đình nổ ra, toàn thân anh ta cuộn tròn như một con tôm.

"Anh điên rồi sao?!" Hoàn Diên Ninh nhìn An Hiên, kinh hãi nói.

"Mặc dù cái chết của thành viên trong đội của tôi là âm mưu của bộ phận thi hành của Người Gác Đêm, nhưng nó cũng có liên quan đến anh." An Hiên lạnh lùng nói: "Chuyện giữa anh và tôi đã được giải quyết xong, bây giờ tôi phải quay về để tính sổ với những lão già đó!"

Hoàn Diên Ninh, người đã kế thừa cánh cửa số 4, không biết trong đầu An Hiên đang nghĩ gì: "Anh quay về làm cái gì? Tự tìm cái chết à?"

"Môn đồ bên trong trước khi bị ăn mòn cũng là quái vật cấp S, cánh cửa của gã rất đặc biệt, cộng thêm chấp niệm của gã rất sâu, người như anh nếu như bị cuốn vào thì chỉ có chết!" Hoàn Diên Ninh dường như biết không ít nội tình, cho nên càng không hy vọng nhìn An Hiên tự tìm đường chết: "Nếu như phải dùng đánh giá tiêu chuẩn của Người Gác Đêm thì sự kiện linh dị bên trong ít nhất cũng sẽ gần đến cấp S."

Đối với trang web do Người Gác Đêm điều hành đằng sau hậu trường, cấp độ cao nhất của các sự kiện linh dị từng xảy ra chẳng qua cũng chỉ là cấp A.

Sự kiện linh dị trên cấp A hoàn toàn không được đăng lên trang web, một là hoàn toàn sẽ không ai nhận đơn, cũng sẽ không ai có thể giải quyết được.

Thứ hai là cần phải giữ bí mật, xét cho cùng, một số sự kiện linh dị quá đáng sợ, không thể giải thích được, một khi bị vạch trần sẽ dễ dàng gây ra hoảng loạn.

"Hoàn tiểu thư, cô cứ lo tốt việc của mình đi là được."

"Còn nữa, hãy nhớ cầm máu cho anh ta, tôi đã đồng ý là anh ta không thể chết."

Nói yona. An Hiên auav naườồi chav về hướng mình viVa đi đến. Hoàn Diên Ninh nhìn bóng lưng An Hiên, biết đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau, đồng thời cũng là lần cuối cùng.

Ở một khía cạnh nào đó, bọ họ là những con người giống nhau, đều sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình vì một mục tiêu chính đáng và vĩ đại, đồng thời, sau khi mục tiêu này sụp đổ, họ cũng rơi vào tình trạng bối rối ngắn ngủi.

Tổng bộ của Người Gác Đêm bị tấn công, điều chưa từng xảy ra trước đây, nhưng sau cơn hoảng loạn ban đầu, những người còn lại vẫn thể hiện tính chuyên nghiệp cao độ.

Tất cả các lối ra đều bị phong tỏa, không ai được phép rời khỏi tổng bộ, đồng thời, hết tốp tỉnh nhuệ này đến các tốp tinh nhuệ khác đã tràn vào tổng bộ để tham gia giải cứu.

May mắn thay, Hoàn Diên Ninh và Ngụy Tân Đình đã lao ra ngoài trước khi vòng vây được thắt chặt hoàn toàn, sau đó hòa vào dòng xe cộ và biến mất không dấu vết.

Trong xe, Hoàn Diên Ninh gọi điện thoại: "Đồng Triệt, người đón được rồi, hiện tại đang trên đường trở về!"

Có vẻ lo lắng bị theo dõi, cô thỉnh thoảng liếc nhìn gương chiếu hậu và tỏ ra lo lắng.

"Được rồi, cô gái ơi, cô đừng dùng giọng điệu này nữa, làm tôi cũng căng thẳng theo." Giọng nói có chút trẻ con, mang theo chút phàn nàn: "Không phải là cô không biết, tôi cũng là không còn cách nào khác mà."

"Số 4 tạm thời không chết được đâu, ít nhiều vẫn có thể gắng gượng được vài ngày nữa. Suy cho cùng, tang lễ nên theo phong cách Trung Quốc hay phương Tây, chúng ta vẫn cần tham khảo ý kiến của đương sự về phong cách cụ thể."

Gần đây ở chung với những kẻ tâm thần này, Hoàn Diên Ninh cảm thấy thần kinh của mình cũng càng ngày càng lớn hơn rất nhiều, số 13 của Đỏ Thẫm rõ ràng là trông giống như một đứa trẻ, nhưng lúc nào giọng điệu cũng như một lão thần.

Lúc đầu cô còn tưởng cậu ta là bị cửa ảnh hưởng, vì dù sao năng lực của cậu ta cũng là suy luận.

Nhưng số 8 lại trực tiếp lắc đầu nói không phải, số 13 cậu ta là ngứa đòn, cứ đánh cho một trận là được.

Sau đó cô đã đích thân diễn tập một lần, đánh cho số 13 đến khóc cha đòi mẹ, quả nhiên mấy ngày liền, ngữ khí của đứa trẻ này khi nói chuyện đã tốt hơn rất nhiều. ... ngơi thoải mái vào ban đêm, anh ta luôn cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra.

Mấy ngày nay bác sĩ không ra ngoài nhiều, bữa ăn cũng là tên mập chuẩn bị xong xuôi, sau đó hắn mới đi xuống tuỳ tiện ăn một chút, tên mập cảm thấy tâm trạng bác sĩ có gì đó không ổn, nhưng khi hỏi thì bác sĩ lại không nói gì cả.

Vừa mới lúc nãy khi ăn xong, bác sĩ đột nhiên hỏi chính mình: "Lâm Uyển Nhi gần đây có tới đây không?"

Câu nói này khiến tên mập bối rối, trước hết anh ta tự hỏi mối quan hệ của mình với bà chủ Lâm vẫn chưa đến mức đó, bà chủ Lâm có tới thì cũng là để tìm bác sĩ.

Thứ hai, đây là lần đầu tiên tên mập được bác sĩ hỏi về bà chủ Lâm kể từ khi anh ta có thể nhớ được mọi thứ đến nay.

Tên mập do dự một lát rồi nói: "Bác sĩ, anh có chuyện gì muốn tìm sếp Lâm à, nếu như anh có chuyện gì thì cứ gọi cho chị ấy là được."

Dừng một chút, tên mập tựa hồ cảm thấy trong lời nói của mình có gì đó mang nghĩa khác, lại bổ sung thêm một câu: "Tiền điện thoại sẽ không tốn bao nhiêu đâu."

Nói xong, tên mập liền hối hận, vốn tưởng rằng bác sĩ sẽ bắt chước lời nói của mình, cho rằng hắn vì nội hàm của mình mà keo kiệt.

Nhưng điều khiến tên mập ngạc nhiên là bác sĩ lại không nói gì, ăn được mấy miếng rồi lên tầng.

Khi dọn bát đĩa, tên mập nhận thấy bác sĩ hầu như không ăn thức ăn mấy, thậm chí đến cơm cũng chỉ ăn vài miếng, rồi uống một ít canh.

"Bác sĩ, bị làm sao vậy?" Tên mập không khỏi có chút lo lắng, bản năng cảm thấy lần này bác sĩ đều không giống như những lần trước đây.

Hơn nữa ánh sáng trong mắt bác sĩ cũng đã biến mất rồi.
Bình Luận (0)
Comment