Chương 694: Đơn đăng kí
Chương 694: Đơn đăng kíChương 694: Đơn đăng kí
"Người phụ nữ bị nhốt ở đây... chẳng lẽ là Tiểu Đình?" Suy đoán này đồng thời hiện lên trong đầu mọi người, cuối cùng tên mập đã nói ra.
Theo trí nhớ của Viên Tiêu Di, Tiểu Đình là đã một mình biến mất trong tòa nhà y học trung tâm của khoa Y học quỷ dị này, bây giờ lại nhìn thấy cảnh tượng bi thảm như vậy, thật khó để không liên tưởng hai người với nhau.
Trong đó, Văn Lương Sơn đang chuẩn bị rất thể diện bước vào càng là sắp bật khóc thành tiếng, dường như anh ta đã nhìn thấy quỷ hồn của Tiểu Đình bên trong đang vẫy tay với mình, hai chân run rẩy không tự chủ.
Cho đến khi Giang Thành lên tiếng: "Đừng sợ, người phụ nữ đã từng bị nhốt bên trong này không phải là Tiểu Đình."
Văn Lương Sơn vẻ mặt đưa đám nói: "Anh Giang, anh không cần an ủi tôi, tôi biết là anh đang sợ tôi không vào, nhưng Văn Lương Sơn tôi đường đường cũng là bảy thước nam nhân, cho dù có chết, cũng phải chết rõ ràng."
Không nói thêm nhiều lời thừa thãi, Giang Thành giải thích: "Mọi người nhìn xem, xét theo mức độ giãy giụa này, tôi nghĩ khả năng sống sót của người phụ nữ bên trong là rất nhỏ."
"Nhưng Tiểu Đình thì khác, cô ấy chưa chết, chỉ là bị mắc kẹt ở đây, giống như những gì trong nhiệm vụ lần này của chúng ta đã nói, chúng ta đến đây là để cứu người, nếu người đều chết hết rồi, thì còn cứu cái gì nữa?"
"Vậy nên... Ở trong này không hề có quỷ hồn của Tiểu Đình?" Văn Lương Sơn dường như rất để ý tới việc này.
Giang Thành vỗ vỗ vai anh ta nói: "Nhanh lên."
"Ồ, được, được rồi."
Văn Lương Sơn cảm thấy Giang Thành nói có lý, nếu như người đều đã chết hết, còn cứu cái quái gì nữa?
Nhưng dường như anh ta chưa từng nghĩ tới, việc có quỷ bên trong hay không không nhất thiết liên quan tới việc Tiểu Đình có chết bên trong hay không.
Điều quan trọng là ở đây quả thực đã từng có người chết, hơn nữa còn là một người phụ nữ oán khí cực nặng.
Có thể không phải là Tiểu Đình, nhưng đổi một con quỷ khác, chẳng lẽ eẽ khânga điết anh †a hav sao? Văn Lương Sơn vốn dĩ tương đối gầy, tay trái cầm điện thoại di động để soi sáng tình hình, sau đó dùng hai khuỷu tay bò vào trong đồng thời chân cũng dùng lực đẩy mạnh.
Giang Thành chuẩn bị sẵn sàng cứu người trước nếu có biến động.
Không gian bên trong nhỏ hẹp, điều này khiến Văn Lương Sơn, người không mắc chứng sợ bị nhốt trong không gian kín cũng cảm thấy rất ngột ngạt.
Anh ta không bật chiếc đèn pin đi kèm điện thoại mà dùng đèn màn hình để chiếu sáng.
"Lạnh quá, sao lại có cảm giác bên trong càng ngày càng lạnh?" Văn Lương Sơn trầm giọng nói từ trong tủ đựng xác truyền ra, mơ hồ có hơi không chân thật.
Tên mập kinh hồn bạt vía chờ đợi, buột miệng nói: "Lạnh là đúng rồi, anh đang trèo vào trong tủ đựng xác mà, muốn nóng thì phải đi tìm lò hỏa táng."
Văn Lương Sơn không thể kìm được, bật khóc thành tiếng.
"Tìm được chưa?" Giang Thành cau mày hỏi, hắn có thể cảm giác được xung quanh mình càng ngày càng không ổn, dường như có một đôi mắt đang mai phục trong bóng tối.
"Tìm... tìm thấy rồi."
"Mau lên!" Hòe Dật thấp giọng thúc giục.
Kể từ sau khi tách ra, bọn họ cũng không có nghe được tin tức gì của đội còn lại, điều này khiến bọn họ lúc nào cũng cảm thấy bất an trong lòng.
"Chuyện gì thế này?" Giọng nói của Văn Lương Sơn đột nhiên vang lên, to hơn trước rất nhiều: "Anh Giang, cái này... bên trên đã có người ký rồi."
"Đã ký rồi?" Tên mập nghe được chợt sửng sốt.
"Đúng, là... là Sư Hiểu Nhã! Là tên của cô ấy, tôi nhìn thấy rất rõ."
"Chẳng lẽ là đội còn lại đã đến trước và ký tên rồi?" Giang Thành nghĩ thẩm trong đầu, nhưng theo suy đoán của hắn, ở đây mỗi tầng đều có những thứ kỳ quái, có thể coi đó là những phó bản nhỏ, những người bên trong hai đội bất luận là ai ký tên, cũng tương đương với việc kết thúc phó bản của tầng này.
Nhưng xét theo tình hình hiện tại, nguy hiểm ở tầng này rõ ràng vẫn chưa được giải quyết.
"Kéo người ra ngoài." Giang Thành và Hòe Dật mỗi người nắm lấy một vào.
Tình hình bên trong tủ đựng xác phức tạp hơn Giang Thành nghĩ, một mình Văn Lương Sơn chắc chắn không thể giải quyết được vấn đề, nếu thời gian kéo dài thêm, tất cả mọi người đều sẽ phải chết.
Bên trong sâu hơn Giang Thành nghĩ, sau khi nhanh chóng leo vào, cuối cùng hắn tìm được một cuốn sổ màu xanh lam.
Mấy tờ giấy đầu tiên đã được lật ra, còn có dấu hiệu bị gấp qua, chỉ lộ ra vị trí chữ ký.
Bên trên viết rõ ràng ba chữ Sư Hiểu Nhã.
Trong phòng bảo vệ, Giang Thành đã nhìn thấy chữ ký của Sư Hiểu Nhã, sau khi kiểm tra cẩn thận, anh có thể xác nhận đó là chữ viết tay của Sư Hiểu Nhã.
Nhưng một câu hỏi được đặt ra, nếu Sư Hiểu Nhã đã ở đây và để lại chữ ký thành công, tại sao mối nguy hiểm ở tầng này vẫn chưa được giải quyết?
Chẳng lẽ là vị trí ký tên có vấn đề?
Hắn cầm cuốn sổ lên, đang định kiểm tra lại một lượt thì bỗng nhiên chú ý đến một chỉ tiết, mảnh giấy có chữ ký dường như rộng hơn một chút so với những trang khác của cuốn sổ.
Dần dần, trong đầu Giang Thành hình thành một suy đoán táo bạo, hắn nhẹ nhàng rút mảnh giấy có tên Sư Hiểu Nhã ra.
Giây tiếp theo, mảnh giấy đã thật sự rơi xuống.
Giống như... ban đầu nó không thuộc về sổ đăng ký này mà được chèn vào giữa vậy.
Điều đáng sợ hơn nữa là Giang Thành nhìn thấy trên đầu tờ giấy có mấy dòng chữ màu đen: Đơn đăng kí tình nguyện hiến xác.
Người ký: Sư Hiểu Nhã.
Ngay cả Giang Thành cũng bị hành động vô liêm sỉ này làm cho chấn động, còn kẹp tờ đơn đăng kí tự nguyện hiến xác vào giữa cuốn sổ đăng ký, ai mà có thể chống đỡ được?
Chẳng trách Sư Hiểu Nhã rõ ràng đã ký tên, nhưng mối nguy hiểm ở tầng bốn vẫn tồn tại, cô ta ký vào tờ đơn đăng kí hiến xác thì có tác dụng gì?
Cũng không thể nói là không có chút tác dụng nào, ít nhất theo Giang Thành thấy, chỉ sợ là cô ta đã đi chân lạnh toát rồi.
Nhăt lai cuốn sể ký tên lên. sau khi kiểm tra cẩn thân. Giana Thành nhanh chóng ký tên rồi nhanh chóng rời khỏi tủ đựng xác.
"Giải quyết xong rồi." Giang Thành nói: "Tranh thủ thời gian đi thôi."
Trên đường đi, Giang Thành giải thích ngắn gọn chuyện gì đang xảy ra với bọn họ, bọn người Hòe Dật tên mập nhất thời sửng sốt, đặc biệt là tên mập không khỏi nguyền rủa con quỷ này vì lương tâm không tốt, phỏng chừng đều là trẻ mồ côi, nếu không thì sẽ không thể nghĩ ra được những thủ đoạn bẩn thỉu này.
Văn Lương Sơn đang nhiệt tình lắng nghe, Giang Thành đột nhiên ngừng nói.
Trước khi rời đi, Hòe Dật còn dùng một cây cột kim loại để móc vào thi thể, vật này tuy nặng nhưng rất dễ sử dụng, cho dù cầm trên tay cũng có thể tăng cường dũng khí.
Quả nhiên lần này rời đi không có trở ngại gì, bầu không khí lạnh lẽo vốn còn đọng lại trong hành lang cũng tiêu tan, chưa đi bao xa, đã nhìn thấy một chiếc xe đẩy đậu trong góc, bên trên đều đã rỉ sét.
Chính là chiếc đã suýt nữa tông vào bọn họ trước đó, chỉ là vào lúc này, khi sự kiện linh dị ở căn phòng số 9 kết thúc, chiếc xe cũng đã yên tĩnh trở lại.
Cầu thang dẫn lên tầng năm nằm ở cuối hành lang, khác với cầu thang bọn họ đã đi trước đó, cầu thang này rõ ràng là cũ hơn rất nhiều.
Hơn nữa, cầu thang chỉ có một phần đi lên, chứ không có phần thông với tầng tiếp theo, phía trước cầu thang có hai cột sắt dựng đứng.
Những thanh sắt bị rỉ sét bao phủ được đặt trong hai thùng nhựa lớn màu đỏ, loại thường dùng trong phòng thí nghiệm.
Đi đến gần nhìn kỹ, có thể thấy bên trong thùng có những trụ xi măng kiên cố, những thanh sắt ở bên trái và bên phải, ngay phía trước cầu thang, ở giữa có nhiều đường cảnh báo.
Mật độ dày đặc như mạng nhện, khiến người ta tê cả da đầu.