Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 777 - Chương 777: Đêm Ở Hồ Bơi

Chương 777: Đêm ở hồ bơi Chương 777: Đêm ở hồ bơiChương 777: Đêm ở hồ bơi

Men theo con đường quen thuộc đi vào trong, trên đường đi hắn đều cố gắng điều chỉnh cảm xúc và biểu cảm nên có của mình.

Sau khi nhìn thấy Viên Tiêu Di đang đợi ở chỗ cũ, cảm xúc tích tụ trong nháy mắt trào ra.

"Tiêu Di!"

Từng biểu cảm nhỏ của Giang Thành được kiểm soát rất tốt, từ sự mừng rỡ lúc mới gặp, đến sự áy náy khi nhớ lại nhiệm vụ thất bại sau đó, chờ khi đi tới bên cạnh của Viên Tiêu Di, sự phức tạp và bối rối, không còn có thể dùng lời để diễn tả được nữa.

"Xin lỗi em, Tiêu Di." Giang Thành hốc mắt đỏ hoe, cố gắng kìm không cho nước mắt rơi xuống, nghẹn ngào nói: "Đều là do anh không tốt, anh không thể cứu được Tiểu Ngữ ra, là... là anh thật vô dụng!"

Mới nghe được tin dữ, Viên Tiêu Di ngây người trong chốc lát, sau đó dường như đến đứng cũng không vững, ánh mắt đờ đẫn, môi hơi run run.

Vài giây sau, những giọt nước mắt lớn trào ra từ trong mắt như một con đập vỡ: " Tiểu Ngữ, cô ấy... không phải... không phải, không phải!"

Dường như đây là lần cuối cùng đóng vai đối thủ rồi, Giang Thành và ma ăn tim đều rất trân trọng cơ hội này, tình cảm giữa hai người sướt mướt, đối thoại phù hợp, hành động và cốt truyện liên thông liền mạch, mất một lúc lâu sau, mới lưu luyến bước vào giai đoạn tiếp theo.

"Đàn anh." Viên Tiêu Di dường như đã bỏ cuộc, ánh mắt nhìn Giang Thành tràn đầy tuyệt vọng, dây thanh run rẩy nói: "Đêm qua em đã nhìn thấy Tiểu Nhiên."

Đồng tử của Giang Thành hơi co lại.

Lần nhiệm vụ cuối cùng... bắt đầu rồi.

Tiểu Nhiên chính là người mất tích ở bể bơi trường học, trong ký ức của Giang Thành, Viên Tiêu Di từng lấy ra một bức ảnh, nói rằng sau khi Tiểu Nhiên biến mất, đã gửi cho cô.

Bức ảnh được chụp trong một bể bơi, cách đó không xa là một cầu nhảy, bên trên xuất hiện một đôi chân tái nhợt.

"Tiểu Nhiên, cô ấy đã nói gì với em?" Giang Thành xoa xoa mặt, sau đó trầm giọng khàn khàn hỏi, hiển nhiên vẫn còn đang bị mắc kẹt trong sự tự trách sâu sắc, không thể tự giải thoát.

"Cô ấy... cô ấy không nói gì hết, cứ đứng cạnh giường của em như thế, khuôn mặt của cô ấy, hoàn toàn không thể nhìn thấy, khuôn mặt của cô ấy bị tóc che mất rồi, mái tóc xoã xuống, ướt đẫm, vẫn đang... vẫn đang không ngừng nhỏ nước."

"Nếu như em không nhìn thấy mặt cô ấy, làm sao có thể chắc chắn đó là Tiểu Nhiên?" Nghe Viên Tiêu Di trần thuật lại, Giang Thành đột nhiên có một cảm giác quen thuộc.

Toàn thân ướt sũng, không ngừng nhỏ nước, những nơi đi qua đều sẽ để lại vệt nước, đây không phải là cái tên vẫn luôn bám theo sau lưng bọn họ hay sao?

"Áo tắm, cô ấy đang mặc đồ bơi của Tiểu Nhiên, không thể nhầm lẫn được, chính là Tiểu Nhiên, cô ấy đã quay lại tìm em rồi..."

"Em còn tưởng là ảo giác, không, không đúng, không phải là ảo giác..." Tỉnh thần của Viên Tiêu Di như đang bên bờ vực suy sụp, lời nói ra cũng không có logic nào: "Nhưng lúc đó em đã nghĩ như vậy, em không muốn bọn họ đến tìm em nữa, em sắp phát điên rồi!" Cô ôm đầu mình, tỏ ra vô cùng đau khổ.

"Bình tĩnh đi, Tiêu Di." Giang Thành an ủi nói: "Em đã làm rất tốt rồi."

"Đàn anh!" Viên Tiêu Di bỗng nhiên ngẩng đầu lên, lộ ra một đôi mắt tràn đầy tia máu: "Em có thể cảm thấy Tiểu Nhiên đang nhìn em, xuyên qua khe hở trên tóc, có một đôi mắt đang nhìn em!"

"Đến khi sáng sớm tỉnh dậy, trên mặt đất, trên mặt đất trước giường của em có nước, chính là vị trí mà Tiểu Nhiên đã đứng đêm qua!"

"Còn có dấu chân, từ mép giường đến tận vị trí cửa, trên tay nắm cửa cũng có nước..."

Nhìn thấy biểu hiện của Viên Tiêu Di, trong lòng Giang Thành cảm thấy kỳ lạ, cô ta dường như rất sợ hãi, không phải là loại sợ hãi vì mất đi cô bạn Tiểu Nhiên này một lần nữa, mà là đang ... sợ hãi Tiểu Nhiên.

Trước đây khi giới thiệu về tình hình của những người mất tích khác, cô ta đâu có biểu hiện như vậy.

Cái người tên Tiểu Nhiên này có gì đặc biệt sao?

Còn nữa, tại sao Tiểu Nhiên mà cô ta mô tả, lại giống với cái tên vẫn luôn theo dõi bọn họ đến vậy?

Rất nhanh, dưới sự an ủi của Giang Thành, Viên Tiêu Di cuối cùng cũng bình tĩnh lại, bắt đầu kể câu chuyện kinh dị có liên quan đến bể bơi của trường học.

"Đàn anh." Giọng nói của Viên Tiêu Di ngập ngừng, dường như trong lồn vẫn còn đang băn khoăn: "Bể hơi của trường không điếng với mấv nơi như thư viện và sân thao trường bỏ hoang, nó là mới được xây dựng, cho đến hiện tại, cũng chỉ mới được mấy năm."

"Trong quá trình thi công mọi việc diễn ra rất suôn sẻ, không nghe thấy chuyện gì xảy ra cả".

"Có thể là bởi vì trước đây đã từng xảy ra chuyện ở phương diện này, cho nên trường học rất cẩn thận, phái người đến xem khu đất đó trước, nói tóm lại... nói tóm lại nơi đó rất sạch sẽ, khu đất đó chưa phát sinh chuyện gì kỳ quái cả, những tin đồn tương tự cũng không có."

"Em nói ... em nói, anh có hiểu không, đàn anh." Viên Tiêu Di nhìn sang Giang Thành.

Giang Thành gật đầu, trước đây đại sảnh điêu khắc đã được xây dựng trên một ngôi mộ tập thể, từ khi bắt đầu xây dựng đã không ngừng xảy ra những chuyện quái dị, hiển nhiên lần này trường học đã thông minh hơn.

Suy nghĩ một chút, Giang Thành hỏi: "Vì vậy sự việc lần này, là sau khi bể bơi của trường được xây dựng xong, mới xảy ra, phải không?"

"Đúng vậy, đàn anh, chính là như vậy đó." Biểu hiện của Viên Tiêu Di có chút căng thẳng, hai tay nắm lấy vạt áo: "Trước đây em cũng có nghe nói qua về tin đồn liên quan đến bể bơi, nhưng đều không chỉ tiết, đều là những tin vụn rải rác lẻ tẻ, cho đến ngày Tiểu Nhiên nói với chúng em, chính là ngày đó..."

"Cái đêm mà bọn họ biến mất." Giang Thành bổ sung thêm.

Sắc mặt của Viên Tiêu Di tái nhợt gật đầu.

"Trong bể bơi xảy ra chuyện gì?" Kìm nén sự háo hức trong lòng, Giang Thành bình tĩnh hỏi.

"Là... là mấy cô gái, không phải sinh viên của trường đại học của chúng ta, là mấy nữ sinh trung học phổ thông, nghe nói là sắp phải tham gia vào một cuộc thi rất quan trọng."

"Bởi vì bể bơi của trường chúng ta là mới được xây dựng, cơ sở vật chất tương đối tốt, cho nên mới thương lượng với nhà trường, mượn bể bơi của trường chúng ta để đào tạo."

"Trường học cũng đồng ý rồi, nhưng ban ngày sinh viên trong trường của chúng ta vẫn cần sử dụng, vậy nên đã sắp xếp cho mấy nữ sinh bọn họ đến luyện tập vào buổi tối."

"Trường học còn đặc biệt bố trí một giáo viên để họ hướng dẫn động tác mỗi tối , và đồng hành cùng họ trong quá trình huấn luyện."

"Lúc đầu không có gì đặc biệt, các cô gái tiến bộ nhanh chóng dưới e1 hi/đng dẫn của daiáo viên" "Trong đó có một cô gái đặc biệt xuất sắc, nghe nói thành tích của cô ấy đã đạt tiêu chuẩn, được một số trường học danh tiếng chú ý đến, chỉ cần cứ thế phát huy, là sẽ được tuyển thẳng theo diện học sinh năng khiếu."

"Nhưng điều không ai ngờ tới là ngay đêm trước trận đấu, huấn luyện viên được trường phân công buổi tối có việc, nên rời đi một lát. Nhưng chờ khi thầy ấy quay trở vềi, cô gái có thành tích đặc biệt tốt kia..." Viên Tiêu Di dừng một chút: "Đã chết rồi."

"Thi thể nổi trong bể bơi, chuyển động theo sự lên xuống của mặt nước, mấy cô gái còn lại sợ hãi đến mức như mất hồn, chỉ biết khóc".

"Người là chết như thế nào?" Giang Thành hỏi.

"Đuối nước." Trong mắt Viên Tiêu Di hiện lên một cảm xúc khó tả: "Kết quả điều tra cuối cùng là cô gái ở trong bể bơi bị co thắt cơ, cũng chính là bị chuột rút, tình hình rất nghiêm trọng, sau đó mới... mới dẫn đến bi kịch này."

"Khi cô ấy đuối nước, những cô gái khác đang làm gì?" Giang Thành đưa ra một câu hỏi mà người bình thường đều sẽ chú ý đến.
Bình Luận (0)
Comment