Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 781 - Chương 781: Phòng Bảo Vệ

Chương 781: Phòng bảo vệ Chương 781: Phòng bảo vệChương 781: Phòng bảo vệ

"Nhìn từ bên dưới, có thể thấy một đôi chân, chân trần, không mang dép, không biết có phải là bởi vấn đề ánh sáng hay không, trông nhợt nhạt, giống như bị lạnh vậy."

"Nước không ngừng chảy xuống chân, nhưng người phụ nữ đẳng sau tấm rèm không hề động đậy."

"Người đàn ông không còn do dự nữa, đưa tay ra, vốn định kéo rèm ra, nhưng không hiểu sao sau khi bước vào, cơ thể không ngừng run rẩy, cánh tay cũng không có chút sức lực nào, chỉ vén được một phần ba tấm rèm."

"Nhưng đó cũng đã đủ để nhìn thấy phía sau rồi!"

Viên Tiêu Di hít sâu một hơi, nhìn Giang Thành, chậm rãi nói: "Bên trong không có người, vòi hoa sen thì đang mở, trên móc treo đồ bên dưới đang treo một chiếc chìa khóa."

"Chìa khóa?" Điều này có phần nằm ngoài dự đoán của Giang Thành.

"Ừm." Viên Tiêu Di không giải thích quá nhiều về vấn đề với chiếc chìa khóa, tiếp tục nói: "Sáng hôm sau, nhân viên bể bơi đến mở cửa thì phát hiện cửa vẫn mở, ba lô của người đàn ông thì vứt ở trên sàn nhà dsau cửa, nhưng tìm một vòng cũng không thấy người đâu."

"Gọi điện thoại cho anh ta, thì điện thoại đổ chuông trong ba lô."

"Cuối cùng, có người nghe thấy trong phòng tắm nữ có tiếng động, xột xoạt, giống như có thứ gì đó cọ vào tường, mấy người lấy hết can đảm bước vào, thì ở ngăn cuối cùng, đã tìm thấy người."

"Lúc đó, người đàn ông đang co ro ở ngăn cuối cùng, toàn thân ướt sũng, trông như bị quỷ ám, đôi mắt đờ đẫn, không ngừng lẩm bẩm điều gì đó".

"Mọi người chú ý đến tư thế của anh ta rất cổ quái, hai tay nắm chặt với nhau, rồi kẹp vào giữa hai chân, cả người co rúm lại với nhau như một con nhím."

"Có người đưa tay kéo anh ta ra xem trong tay anh ta là cái gì, nhưng không ngờ người đàn ông phản ứng rất mãnh liệt, còn cắn người nữa."

"Cuối cùng lại có thêm mấy người tới, bọn họ tập hợp lại, mới miễn cưỡng giữ chặt được anh ta, mở tay anh ta ra, bên trong có một chiếc chìa khóa rơi xuống đất."

"Đó là chìa khóa phòng thay đồ ở bể bơi của bọn họ, trên chìa khóa vẫn còn cá sế" "Sau đó, lãnh đạo nhà trường đã tới nơi, nghe nói khi nhìn thấy chiếc chìa khóa, sắc mặt của bọn họ đều tái nhợt." Dừng một chút, Viên Tiêu Di nhỏ giọng nói: "Chiếc tủ này chính là chiếc của nữ sinh bị chết đuối ban đầu đã sử dụng, kể từ sau khi nữ sinh chết, thì không có ai động vào nữa."

"Người đàn ông mà em nhắc đến cuối cùng thế nào?" Giang Thành hỏi.

Nghe vậy, vẻ mặt căng thẳng của Viên Tiêu Di cuối cùng cũng lộ ra vài phần nhẹ nhõm: "Anh ta, vẫn tốt, trông không nghiêm trọng như vẻ ngoài." "Sau khi bác sĩ chẩn đoán, nói là đã bị kinh sợ tột dộ, nên bị đơ."

Như lo lắng Giang Thành không hiểu, Viên Tiêu Di giải thích: "Nói một cách đơn giản, chính là đại não nhất thời không tiếp nhận được, nên đã tắt máy, bảo người nhà hãy ở bên cạnh nhiều hơn, điều dưỡng một thời gian là sẽ hồi phục."

"Sau này hình như còn từng đến trường một lần, trông có vẻ như không có vấn đề gì, nhưng sau đó, thì đã điều chuyển, nghe nói là vị trí công việc mới rất tốt."

Giang Thành gật đầu, không cần phải nói, trường học nhất định phải hỗ trợ vận hành việc này, nhân nhượng cho xong chuyện, khống chế ảnh hưởng.

Nhưng sau đó suy nghĩ lại, kể ra ngôi trường này cũng thật là thê thảm, nếu không phải là thua lỗ thì cũng là đang trên đà thua lỗ.

Chỉ là một trường đại học bình thường, phải có đức hạnh và khả năng thế nào mới có thể cùng lúc có được năm câu chuyện kinh dị, còn đều là loại rất hung hãn.

Đơn độc chọn ra một cái, mang đến trang web của Người Gác Đêm bên ngoài, nói ít cũng phải là nhiệm vụ cấp B hoặc cấp C.

Viên Tiêu Di mím môi nhớ lại nói: "Sau đó, ngược lại là vợ của người đàn ông đó đã ôm con đến gây sự mấy lần, nói là phải bồi thường chỉ phí tổn thất về tinh thần gì đó, nếu không sẽ đăng chuyện này lên báo và đài truyền hình để ngôi trường nổi tiếng."

"Trong lòng mọi người đều hiểu, thực ra chỉ là để đòi thêm chút tiền, sau đó xử lý như thế nào nữa thì em không biết, tóm lại là đã giải quyết ổn thỏa rồi."

Tình hình bây giờ đã rất rõ ràng, quỷ xuất hiện trong bể bơi ban đêm chính là nữ sinh trung học phổ thông bị chết đuối.

Nhưng điều mà Giang Thành không hiểu là, nếu như cô đã giết chết hết tất cả những người bạn học thấy chết không cứu rồi, tại sao vẫn còn Theo lý mà nói, chấp niệm của cô ta phải biến mất rồi mới đúng.

Rút cuộc là cô ta đang đợi cái gì?

Huống hồ cô cũng không phải là loại ác quỷ như tượng người bán thân, nếu không thì người đàn ông đó không có lý do gì để sống sót, chứ đừng nói đến chuyện còn không có gì nghiêm trọng.

Theo như Giang Thành thấy, cô giống như đến để đưa chìa khóa hơn.

Men theo dòng suy nghĩ này...

Giang Thành còn chưa kịp suy nghĩ tiếp thì đã nghe thấy bên ngoài bắt đầu ồn ào, ngẩng đầu lên thì phát hiện đó là vị trí của mấy người Hòe Dật, tên mập, và Vương Kỳ.

"Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?" Viên Tiêu Di cũng thò đầu nhìn ra ngoài: "Hình như... hình như có rất nhiều người đến đây."

"Tiêu Di, em ở đây chờ anh, đừng chạy lung tung." Giang Thành sắp xếp xong xuôi Viên Tiêu Di, liền lập tức đi ra ngoài, vừa ra khỏi khu rừng nhỏ liền đụng phải mấy người.

Là mấy người đàn ông, tuổi tác lớn nhỏ đủ cả, đều mặc đồng phục của phòng bảo vệ trường học, trong đó có hai người, Giang Thành đã từng gặp qua trước đó.

Là ở trong phòng y tế trường, lúc đó chính là bọn họ đã thẩm vấn Cao Ngôn.

"Chính là cậu ta!" Một người đàn ông từng gặp qua nhận ra Giang Thành, chỉ vào hắn nói.

Đứng đầu nhóm người này là một người đàn ông trung niên, mũi khoằm, môi mỏng, dáng người tương đối gầy, nhưng khuôn mặt kiên nghị, ánh mắt cũng sắc bén, khí chất hoàn toàn khác với những người khác.

Nếu đoán không nhầm, chắc hẳn năm xưa từng đi lính.

Người đàn ông trung niên nhìn Giang Thành, từ trên xuống dưới mấy lần: "Cậu chính là Giang Thành?"

"Là tôi." Giang Thành nhìn ba người tên mập bị những người này vây quanh, hỏi: "Các anh tìm chúng tôi có việc gì?"

"Có phải các cậu đã từng đến nhà kho của trung tâm hoạt động không?" Người đàn ông trung niên hỏi.

"Không." Giang Thành trả lời rất dứt khoát

"Cậu nói dối!" Người đàn ông gầy gò thẩm vấn Cao Ngôn trước đó nói: "Bạn của cậu lúc đó đã nói với tôi rồi, nói là ba người các cậu đi cùng nhau, chi là lúc đá anh †a bi đân vào a nên noất đi. còn hai naười các câu đã hả chạy."

Giang Thành cười lạnh một tiếng, cũng không thèm để ý tới anh ta: "Anh đừng có mà gài tôi, sao tôi không nhớ có chuyện này xảy ra, là người bạn nào đã tố cáo tôi thế, anh tìm cậu ta đến đây, chúng ta ba mặt một lời!"

Cao Ngôn đã chết trong thư viện, đi một cách rất anh hùng, người e là không thể tìm thấy được nữa, tro cốt thì may ra còn có thể.

Nhưng tro cốt thì đâu biết nói chuyện.

Người đàn ông trung niên có vẻ rất quen thuộc với chiêu trò của Giang Thành, không để ý đến việc Cao Ngôn, mà chỉ vào khu rừng nhỏ phía sau: "Bên trong vẫn còn có người, phải không?"

"Phải."

"Là ai?"

"Một người bạn của tôi." Giang Thành nói mà không chớp mắt.

Người đàn ông trung niên nghe vậy khóe miệng nhếch lên, buông tay xuống, nhìn Giang Thành nói: "Là Viên Tiêu Di, phải không? Cậu tìm cô ấy làm gì?"

"Ha ha." Vương Kỳ nhướng mày nói: "Nếu như anh đã hỏi như vậy rồi, thì tôi cũng muốn hỏi anh, anh tìm chúng tôi để làm gì?"

"Không đúng, anh thế này hình như là đã vượt quá phạm vi tìm rồi thì phải, anh là muốn... bắt chúng tôi?" Vương Kỳ nói với giọng điệu đầy ẩn ý.

"Các anh cũng đâu phải là cảnh sát, dựa vào đâu mà hạn chế quyền tự do cá nhân của chúng tôi?" Hòe Dật hùa vào nói: "Cẩn thận, tôi sẽ kiện các anh tội giam giữ trái phép!"

"Đúng, giam giữ trái phép!" Tên mập trừng mắt, vẻ mặt như muốn nói: "Tôi rất lợi hại, đừng để tôi phát điên."
Bình Luận (0)
Comment