Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1065 - Chương 1065: Tâm Tính Của Cường Giả (2)

Chương 1065: Tâm tính của cường giả (2) Chương 1065: Tâm tính của cường giả (2)

- Thiếu gia, ăn cơm thôi.

Quản gia đứng ở cửa ra vào cung kính nói.

Cố Quân Diệp thu hồi cảm xúc nhớ lại:

- Nghĩ không ra bây giờ bản tọa đến cả tích cốc đều không thể làm được, nếu ‌để cho Hiên Viên kiếm chủ, Bất Phá Thánh Hiền mấy người bọn hắn biết được, chỉ sợ sẽ cười rơi răng hàm.

- Có canh vịt nhân sâm ngài thích ăn nhất.

- Biết rõ, ta đi ngay.

Cùng người nhà ăn xong cơm tối, Cố Quân Diệp về đến phòng, lấy ra bút mực giấy nghiên, nắm góc áo, mài hội họa.

Hắn tập trung tinh thần nhìn chằm chằm bút lông nhọn, ngừng thở, một canh giờ sau, một bộ « Vạn Pháp Đạo Quân Chứng Đạo » đồ sôi nổi trên giấy, viết xuống cuộc đời kiếp trước của hắn vào chỗ trống.

Mười sáu tuổi đi vào con đường tu hành cđạo, mười bảy tuổi Trúc Cơ, mười tám tuổi Kim Đan, mười chín tuổi Nguyên Anh, đánh vỡ tốc độ tu luyện nhanh nhất, trở thành Nguyên Anh tu sĩ trẻ tuổi nhất, khiến vô số Nguyên Anh lão quái kiêng kị, lấy đạo hữu xung hô.

Cố Quân Diệp buông bút lông xuống, hài lòng nhìn bức vẽ, hắn kiếp trước có ‘danh xưng Họa Thánh’, mặc dù công lực mất đi hơn phân nửa, nhưng vẽ ra bức tranh này vẫn không có chút khó khăn.

Hắn thu thập xong văn phòng tứ bảo, bình yên đi ngủ.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu trốn ở trên nóc nhà, lúng túng trái ngóng phải mong, thực sự không muốn tiếp tục giám sát Cố Quân Diệp.

- Lão Lục, ngươi ở chỗ này nhìn tiểu tử này, ta ra ngoài đi dạo.

Lục Dương một phát bắt được Mạnh Cảnh Chu chuẩn bị chạy trốn:

- Đừng hòng chạy, trước đây thành huynh đệ kết bái đã quên thề thế nào à, phải có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu.

Mạnh Cảnh Chu cả giận nói:

- Đánh rắm, ai cùng ngươi kết bái.

- Ta nhìn tiểu tử này rất thích hợp tu luyện.

Bất Hủ tiên tử quan sát hơn nửa ngày, kết luận.

- Vì cái gì?

Lục Dương không hiểu.

- Ứng Thiên Tiên mấy người bọn hắn trước kia thường xuyên nói như vậy, còn nói cái này gọi là tâm tính của cường giả, để bản tiên cũng học theo, mặc dù bản tiên không quá hiểu ý nghĩ của mấy người bọn hắn, nhưng chắc là có thể có lợi, nói không chừng xác thực có trợ giúp cho tu luyện.

Lục Dương: - ...

Sáng sớm, Cố Quân Diệp rửa mặt, thu thập nhẹ nhàng thoải mái, chạy bộ đi thư viện.

- Đại thế sắp đến, ta mặc dù còn chưa tới tuổi tác tu luyện, lại có thể sớm chuẩn bị, chạy bộ cường thân kiện thể, rèn luyện thể phách.

Cố Quân Diệp dọn xong tư thế, ánh mắt băng lãnh mà kiên định, nhanh chóng chạy tới thư viện.

Cố Quân Diệp nhất ưa thích chạy bộ sáng sớm, sáng sớm ‌ đường phố người thưa thớt, khi hắn chạy bộ không cần lo lắng đụng vào người đi đường.

Chạy đến một chỗ ngoặt trên đường đi, bỗng nhiên một bóng người vọt ra, chính ‌là Mộc Hi điềm đạm đáng yêu.

Cố Quân Diệp có thói quen chạy bộ đi thư viện, đây là chuyện mọi người đều biết, Mộc Hi sớm đã chờ đợi ở đây, chính là vì cùng Cố Quân Diệp va vào nhau!.

Mưu kế đạt được.

Mộc Hi nhìn càng ngày càng gần bước chân ngăn không được của Cố Quân Diệp, trong lòng vui mừng, giả bộ ra dáng vẻ bị hù dọa, hét lên một tiếng, hai tay không biết đặt ở nơi nào, như thế thì thuận tiện để Cố Quân Diệp ôm lấy của mình.

Rất nhanh Mộc Hi liền không cười được, Cố Quân Diệp trực tiếp đụng nàng bay xa ra hai mét, quẳng xuống đất, té thất điên bát đảo.

- Mộc Hi sư muội, ngươi không sao chứ?

Cố Quân Diệp cảnh giác nhìn Mộc Hi, lấy ánh mắt Vạn Pháp Đạo Quân của hắn quan sát, nàng này hư hư thực thực là Tiên thể về mị hoặc, tương lai chắc chắn họa loạn quốc gia, không thể có quá nhiều tiếp xúc.

- Không, không sao đâu.

Mộc Hi cảm giác khi Cố Quân Diệp đụng vào mình giống như bị một cỗ xe ngựa đụng tới, nàng hiện tại cũng choáng váng.

Mặc dù tương lai họa loạn quốc gia, nhưng dù sao cũng là do mình đụng ngã, Cố Quân Diệp hảo tâm kéo Mộc Hi lên.

- Tạ ơn Quân Diệp sư huynh.

Cố Quân Diệp nhíu mày uốn nắn:

- Nam nữ hữu biệt, ngươi ta trước giờ cũng không bao nhiêu quan hệ, không thể kêu thân thiết như vậy.

- Mà thành tích học tập của ngươi quá kém, mẫu thân từ nhỏ dạy bảo ta không thể giao lưu ở gần với người có thành tích học tập quá kém .

Mộc Hi: - .‌..

Vì áy náy, Cố Quân Diệp đưa Mộc Hi đến thư viện, gương mặt Mộc Hi ửng đỏ, nam đồng học trong thư viện thấy cảnh này, sinh lòng ghen ghét.

Nữ đồng học cũng là như thế.

Bất quá cũng có đồng học cảm thấy bọn hắn là trai tài gái sắc, ‌ một đôi trời đất tạo nên.

Mộc Hi vụng trộm ngẩng đầu quan sát Cố Quân Diệp phản ứng, Cố Quân Diệp chú ý tới Mộc Hi đang nhìn hắn, âm thầm nhíu mày, hẳn là Mộc Hi nhìn ra trong mắt mình phong ấn Thôn Thiên Thú rồi?

Tiên sinh dạy học cầm xích sắt và sách đi vào giảng đường, bắt đầu buổi học tập hôm nay.

Thư viện đề xướng đọc sách không thể đọc chết, còn phải tráng kiện thể phách, sau khi giảng một canh giờ, để các học sinh vây quanh thư viện chạy bộ.

Sau khi chạy xong, Mộc Hi biến sắc.

- Mộc Hi sư muội, thế nào?

- Vòng ngọc phụ thân cho ta đã bị mất! Vừa rồi ta chạy bộ để ở trong sách, hiện tại không tìm được.

- Cái gì? Cái này thì như thế nào cho phải?

Các bạn học nghe xong có chút bối rối, ai cũng biết rõ Mộc Hi có vòng ngọc, còn giá trị không nhỏ.

- Lục soát, nhất định giấu ở gian phòng này.

- Đúng, nhất định chính là ở đây.

Không biết là ai đề nghị, các bạn học phụ họa nói.

Rất nhanh, vòng ngọc bị tìm được.

- Mộc Ngược, quả nhiên là ngươi trộm.

Bình Luận (0)
Comment