Không biết có phải ảo giác hay không, hai người cảm thấy ánh mắt của tâm ma Vân Chi muốn linh động hơn trước đó một chút.
Cổ Tà còn cảm giác tâm ma Vân Chi đang vô tình hay cố ý nhìn về phía mình.
Không cần quan tâm nhiều, tốc chiến tốc thắng, miễn cho đêm dài lắm mộng lại sinh biến cố.
- Tù Thiên Nhất Chỉ!
Một đầu ngón tay còn thô to hơn cả sơn nhạc từ trên trời giáng xuống, muốn trấn áp tâm ma Vân Chi.
- Thiên Tầng Lãng Kích!
Hãn Hải đạo quân đánh ra ngàn chưởng, uy lực của một chưởng đều mạnh hơn so với một chưởng, lúc chồng chất đến chưởng thứ một ngàn, uy lực đủ để hủy thiên diệt địa.
Phía dưới, Cố Quân Diệp tràn đầy phấn khởi quan sát quá trình chiến đấu, mong muốn học tập những chiêu thức này.
Tù Thiên Nhất Chỉ cùng Thiên Tầng Lãng Kích đồng thời xuất kích, tâm ma Vân Chi nâng tay phải lên, chuông lục lạc màu vàng kim trên cổ tay lách cách rung động.
Lách cách.
Nương theo lấy âm thanh chuông lục lạc thanh thúy, trước mặt tâm ma Vân Chi giống như xuất hiện một bức tường nhìn không thấy, vách tường ngăn cản hết thảy công kích.
Hãn Hải đạo quân cách tâm ma Vân Chi chỉ có ba tấc, lại dù như thế nào đều không có cách đột phá.
Tâm ma Vân Chi lật bàn tay một cái, nhẹ nhàng đánh ra một chưởng, hết thảy công kích đủ số hoàn trả.
Tâm ma Vân Chi liên tiếp ra tay, chiêu thức không cứng nhắc giống như trước đó, diệu chiêu không ngừng, mỗi một chiêu mang theo uy lực cũng không có vượt qua Độ Kiếp kỳ, lại có thể đánh Cổ Tà cùng Hãn Hải đạo quân liên tiếp lui về phía sau, mệt mỏi ứng đối.
Cổ Tà bị đánh mặt mũi bầm dập, có tám chỗ gãy xương, ngũ tạng lục phủ bị pha trộn cùng một chỗ, lấy ý chí lực của hắn, đối mặt thương thế bực này cũng làm không được chuyện mặt không đổi sắc.
Cổ Tà hiện tại ngoại trừ hối hận là hối hận, nếu chỉ bị sét đánh thì cũng thôi đi, sớm biết như thế, nên đổi một loại phương pháp khác chui vào Vấn Đạo tông.
Đi qua một phiên giao thủ, Đại sư tỷ thăm dò ra thực lực Cổ Tà ẩn giấu, không dò xét, kết thúc chiến đấu, giả bộ như lực lượng hao hết, không địch lại hai người, tiêu tán trên không trung.
Theo một tiếng nổ tung to lớn vang lên, bong bóng vỡ tan, Cổ Tà trong mơ hồ nghe được tâm ma Vân Chi nói ‘Là một đối thủ không tệ’.
Trước khi đi, Đại sư tỷ căn dặn Đái Bất Phàm, để bốn người này đều thông qua cửa ải này.
....
- Đại sư tỷ, nhanh như vậy liền trở lại rồi?
Lục Dương ngồi trên Đế ỷ còn không bao lâu, cái ghế còn không có nóng, chỉ thấy Đại sư tỷ đã đi mà quay lại.
- Chuyện tương đối thuận lợi, ngươi mới vừa rồi không phải nói bên trong khảo nghiệm nhập môn có một tên Bán Tiên trà trộn vào à?
- Đúng.
- Không cần phải để ý đến hắn, hắn là một đối thủ không tệ, vừa hay để Hãn Hải tiền bối giải quyết, cũng có thể để Hãn Hải tiền bối khôi phục lòng tin.
…
- Ta vừa rồi nhìn một vòng, tới không chỉ một tên Bán Tiên là hắn, còn có mấy Độ Kiếp kỳ xa lạ cũng ngụy trang thành phàm nhân lẫn vào bên trong khảo nghiệm, chắc là cùng một bọn.
- Còn có nhiều Độ Kiếp Kỳ?
Lục Dương kinh ngạc, loại cấp bậc này mà dám đến xông Vấn Đạo tông, chán sống?
Đại sư tỷ còn tưởng rằng Lục Dương lo lắng cho an nguy của tông môn, trấn an nói:
- Cũng là không cần phải lo lắng, tông môn chúng ta cũng có Độ Kiếp kỳ, đầy đủ đối phó. Tông môn có ta ở đây, tháng ngày trôi qua quá an ổn, dễ dàng sinh ra tâm tính chủ quan, vừa rồi để bọn hắn hoạt động một chút.
- Ngươi có thể đi trở về tiếp tục tổ chức khảo nghiệm, có ta ở đây, không xảy ra việc gì.
- Đúng.
Lục Dương phụng thánh chỉ của Đại sư tỷ, trở lại rừng trúc, tiếp tục tổ chức khảo nghiệm.
- Hà Linh tiền bối, đã lâu không gặp.
Lục Dương rất hiểu lễ phép chào hỏi, bọn hắn đã có bốn tháng không gặp mặt.
Hà Linh hừ lạnh một tiếng, không muốn để ý tới Lục Dương.
Hắn nhớ kỹ rõ rõ ràng ràng hành động của Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu khi tham gia khảo nghiệm nhập môn ba năm trước.
Lục Dương thấy Hà Linh không chào đón mình, liền tiến đến bên cạnh Mạnh Cảnh Chu, nhỏ giọng hỏi:
- Khảo nghiệm thứ hai tiến hành thế nào?
Mạnh Cảnh Chu liếc mắt, Cố Quân Diệp khảo nghiệm kết thúc ngươi mới đến, ngươi còn có thể tới chậm thêm một chút sao?
Mạnh Cảnh Chu quyết định chờ mình kết hôn phát thiệp mời, phát thiệp mời cho tất cả mọi người cũng không mời Lục Dương, chờ đến khi động phòng kết thúc, mới gửi thiệp mời cho Lục Dương.
Nhất định phải trả thù.
- Cố Quân Diệp cùng hai vị tổ sư gia, còn có tiểu tử Tiên Thể kia tổ đội, thông qua cửa khảo nghiệm thứ hai.
Lục Dương gật đầu, chuyện này ở trong dự liệu.
- Những người khác tiến triển không có nhanh như vậy, ta thấy không đến nửa ngày một ngày sẽ không kết thúc được.
Đối với tuyệt đại đa số người mà nói, tâm ma là cửa ải cực kỳ khó mà khắc phục, bốn người Cố Quân Diệp đụng phải tâm ma chỉ cần chém chém giết giết là được, bất kể có thể qua hay không, đều có thể rất mau nhìn đến kết quả.
Những người khác cũng không phải loại tâm ma có thể dùng vũ lực giải quyết.
Tỉ như tâm ma của Chu Hạnh Nhi mà Lục Dương đang xem.
Mẫu thân của Chu Hạnh Nhi trọng nam khinh nữ, đề xướng dùng phu vì cương, lúc đầu mẫu thân của Chu Hạnh Nhi hi vọng sinh ra hai nam hài, lại không nghĩ rằng thai thứ hai là nữ tử, bởi vậy thường xuyên nhục mạ Chu Hạnh Nhi, nói nàng là thứ không ra gì, chỉ mãi ở phía dưới, tính cách của Chu Hạnh Nhi trở nên khúm núm, không dám phản kháng.