Mặc dù sau đó Chu Hạnh Nhi bằng vào nhẫn trữ vật trợ giúp, kiếm không ít tiền cho nhà, nhưng địa vị của Chu Hạnh Nhi trong nhà cũng không được đề cao chút nào.
Chu Mẫu biết được Chu Hạnh Nhi có tư cách tiến vào Vấn Đạo tông, càng trào phúng không thôi, cảm thấy Chu Hạnh Nhi si tâm vọng tưởng.
Thái độ của các thân thích dành cho Chu Hạnh Nhi cũng là châm chọc khiêu khích chiếm đa số, sau khi biết được Chu Hạnh Nhi có nhẫn trữ vật, càng dùng lý do Chu Hạnh Nhi tuổi còn nhỏ, không thể bảo quản vật phẩm quý giá, yêu cầu nhẫn trữ vật.
Chu Hạnh Nhi tự nhiên không cho, sau đó thái độ của các thân thích đối với nàng liền càng ngày càng ác liệt.
Chu Hạnh Nhi không phải không có phản kháng qua, nàng nhiều lần đưa ra ý muốn đoạn tuyệt quan hệ với gia đình, nhưng mỗi lần Chu Mẫu đều nói như chân với tay, còn có ân tình dưỡng dục, liên hệ máu mủ há lại nói đoạn liền đoạn.
Rơi vào đường cùng, Chu Hạnh Nhi phấn khởi phản kháng, độc thân đi tới Đế Thành, hành thích Hạ Đế.
Hành thích thất bại, tru di cửu tộc.
Tâm ma bị phá.
Chu Hạnh Nhi tỉnh táo lại, duỗi lưng một cái: - Ai bảo các ngươi không đoạn tuyệt quan hệ với ta, cuối cùng đều đã chết hết.
Nàng tuy có khả năng lựa chọn ở trong Vấn Đạo tông an tâm tu luyện, nhưng nàng luôn cảm thấy người một nhà này không chết, trong lòng nàng không vững vàng, tu luyện cũng không được tự nhiên, bây giờ đang ở bên trong huyễn cảnh đều đã chết một lần, cuối cùng là đạo tâm thông suốt.
Lục Dương: - .....
Hắn xem như không có trông thấy Chu Hạnh Nhi, quay đầu đi xem Trang Bình bên cạnh, có chút cười trên nỗi đau của người khác.
- Mẫu thân của Trang Bình bị Quý sư huynh đưa vào đại lao, tâm ma của hắn là cái gì?
- Trả thù Quý sư huynh? Trả thù người Thính Hải tông?
Bên trong huyễn cảnh.
Ngục giam.
- Mẫu thân, ta nhất định sẽ cứu người ra!
Trang Bình gào thét, trên cổ nổi gân xanh, nhìn lồng giam bên trong mẫu thân, không kìm chế được nỗi nòng.
- Không, ngươi không cần cứu ta, ta có hôm nay, là trừng phạt đúng tội!
Trang mẫu lệ rơi đầy mặt.
- Mẫu thân, ta nhất định học một thân bản lĩnh, cứu người ra ngoài! Ta coi như dùng rìu bổ ra, cũng muốn cứu người ra ngoài!
Trang Bình cầm một cây rìu trong tay, đây là Khai Thiên phủ trong truyền thuyết, có thể khai thiên tích địa, bổ ra một lồng giam thì dư xài.
- Nhi tử, ngươi đừng như vậy làm, ngươi không cách nào chống lại triều đình!
Trang mẫu lắc đầu, khuyên nhi tử sai đường biết quay lại, không nên đối kháng triều đình, làm như thế này là không có kết cục tốt.
Bờ môi Trang Bình run rẩy, ầm một tiếng rìu rơi xuống đất, hắn vô lực quỳ rạp xuống đất, khóc ròng ròng:
- Mẫu thân, ta nghe lời người.
- Tóm lại, mẫu thân của ta ngăn cản ta cướp ngục, thuộc về biểu hiện lập công khi ngăn cản phạm tội to lớn ‘người khác muốn cướp ngục’, nên giảm hình phạt.
Trang Bình bình tĩnh nói với quan viên Hình Bộ.
Trang mẫu giảm hình phạt, Trang Bình tâm ma phá.
Lục Dương: - ...
Qua hơn nửa ngày, bên trong tám trăm người chỉ có không đến năm mươi người phá giải được tâm ma, đủ để thấy độ khó cho việc phá giải tâm ma ra sao.
Những người không có phá tâm ma còn lại, đã bị nhốt bên trong tâm ma, nếu không có bên ngoài can thiệp, không có cách rời khỏi.
Đái sư huynh thấy thời gian không sai biệt lắm, bảo Hà Linh ra tay, xua tan sương mù dày cùng thủy cầu, cởi ra tâm ma của tất cả mọi người.
Những người không có thông qua cửa thứ hai, tâm tình sa sút, bọn hắn đã định trước không có duyên với Vấn Đạo tông, bị các đệ tử mời ra Vấn Đạo tông.
Đái sư huynh vỗ tay, cao giọng cười nói với năm mươi người còn lại:
- Chúc mừng các ngươi thành công khắc phục tâm ma, tiếp theo sẽ tiến hành cửa ải cuối cùng, cũng chính là cửa thứ ba.
Đái sư huynh dừng lại một chút, còn nói thêm:
- Tu Tiên giả cũng không phải là loại người vô tình vô nghĩa thế, bên trong tình nghĩa, hiếu đạo cực kỳ quan trọng.
- Cửa thứ ba khảo nghiệm là hiếu đạo, cũng chính là thái độ của các ngươi dàn cho phụ mẫu, huynh đệ tỷ muội.
- Khác biệt với việc có thể tổ đội trong cửa thứ hai, cửa thứ ba là đơn độc tiến hành khảo nghiệm, bên trong cửa thứ ba, các ngươi sẽ quên thân phận lúc đầu, bằng vào bản tính làm việc.
- Tiếp theo sẽ bắt đầu cửa thứ ba.
Đái sư huynh chắp tay cho Hà Linh bên cạnh:
- Tiền bối, mời đi.
Hà Linh hơi chuyển động ý nghĩ một chút, lại lần nữa dâng lên hơi nước, trong hơi nước ẩn chứa trận pháp huyễn cảnh, phàm là người bị hơi nước bao phủ, đều sẽ lâm vào huyễn cảnh.
Khóe miệng Cổ Tà lộ ra một ý mỉm, khảo nghiệm hiếu đạo, xem ra một cửa này không có độ khó gì, người khác sẽ quên thân phận lúc đầu, hắn cũng sẽ không, chỉ cần hắn dốc lòng chăm sóc phụ mẫu, huynh thân đệ cung, thông quan đơn giản dễ dàng.
Hắn tiến vào huyễn cảnh, phát hiện mình đang ở trên đỉnh một vựa lúa, đỉnh chóp vựa lúa có một chỗ lỗ thủng, hắn đang cầm lấy công cụ tu bổ.
- Nơi này là nơi nào?
Bỗng nhiên, vựa lúa bay lên từng trận khói dầy đặc, để hắn sặc sụa ho khan không thôi.
Rất nhanh hắn chỉ nghe thấy có người hô to:
- Lửa cháy rồi!
Trong đầu hắn hiện ra thân phận của hắn ở một cửa này.
Hắn có ba thân nhân, phân biệt là: Phụ thân, mẹ kế cùng với đệ đệ do phụ thân và mẹ kế sinh ra.
Phụ thân cùng mẹ kế lo lắng hắn sẽ tranh đoạt gia sản cùng đệ đệ, nhiều lần muốn hại hắn, lần này phóng hỏa là bọn hắn làm.